Có khi
thấy chán quý bà
Tôi tuôn một mạch
tôi ra cánh đồng
Bốn bề
gió nắng minh mông
Cô đơn tôi quá
con lòng trống treo
Thế là
tôi lại tìm yêu
Ba con móng đỏ dập dìu,
có đâu?
Tôi về với mụ trầu cau
Dụi câu thơ
giữa hai bầu vú teo
Có khi
quá chán đâm liều
Vung tay ôm đại
em kiều bá vơ
Cũng tâm sự
cũng rờ rờ
Qua con khát
thấy
trống huơ nhân tình
Thế rồi
đâm nghĩ linh tinh
Đến phơ phơ vẫn
náu mình dòm quanh
Bàn chân
áp sát cổng thành
Bước chân quen thói ma lanh
rẽ lùi
Có khi
rốt cuộc
thế rồi
Bấy bao yểu điệu
soán ngôi phất cờ
.