Bắt chước Xuân Sách phúng họa
1
Lên xanh nói hộ phù du
Miếng không gồng gánh oán thù sao cam
Gượm làm ra kẻ chơi ham
Mà lòng canh cánh mối hàm oan xa
2
Kiếm sắc chém sâu buồn tướng
Sinh vi vàng lửa may thời
Đem sửa chữ tài ra sướng
Sang người hái trái văn tươi
3
Cầm chịch văn đàn nỏ có roi
Bầu trời giàn mướp đã phôi phai
Mặc phường châm chọc kê, phang, xóc
Ông cứ khum khum được đứng hoài
4
Ngồi xổm ghì cột mốc
Trước lằn ranh biên cương
Mẹ đào hầm bằng cuốc
Anh đào bằng thê lương
5
Cái thời xa vắng ngông nghênh
Lập lòe thôi đã bồng bềnh nước non
Lên trùm văn hóa yêu ngôn
Sắp lên một bảng dở ngon lộn phèo
6
Đò Lèn sóng đã nguôi im
Miệng, trôn nhan nhản há tìm hà phương?
Đánh không thức nổi miếu đường
Cuối đời rổ rá văn chương vậy cà!
7
Mở quàng Hội ngộ văn chương
Văn âm cực thịnh văn dương héo đời
Van người đừng bỏ cuộc chơi
Bấy nhiêu là gã trổ trời lấy đâu?
8
Đọc văn ngẫm anh nói sảng
Đọc thơ nghĩ anh nhị trùng
Đọc láo mấy bài thơ phản…
Biết anh cũng có anh hùng
9
Dám dang tay tát người thơ
Ngồi đan áo giấy bên bờ sông Thu
Con nòi tuồng tích anh thư
Chơi toàn bọn giấy vụn như Lý, Bùi
10
Không màng hai nẻo đế kinh
Về quê vung vít lời bình xỏ xiên
Thơ thường đá tạt ra biên
Dấu chân qua trảng qua biền vẫn đau
[còn tiếp]
.