một con nhắm một con nhòe
con nhắm rõ rành như ban tối
con nhòe mơ hồ như ban khuya
hơi xuân ngọng nghiụ phồng líu cả lưỡi
em váy tốc tan hoang không ngờ
bứng cả mùi hương xuân khờ năm xưa
quên bẵng câu sáo mòn cửa miệng
những ngôn âm tới thì dậy mẩy
ngứa nghề lẳng lơ em sàng cho ai biết tay
một con nhắm một con nhòe
con nhắm mồn một rơm rạ gai quào tứ tán
con nhòe bèo bọt cũ xì thâm căn
mùa ở đâu mà xuân chẳng ràn rụa
chỉ là cố lý tha hương . . .
bồng em lên tay nhẹ sâu phiền muộn
đầu mày cuối mắt thuyền quyên lúng liếc xưa rồi
anh mân mê bú mớm con trẻ ngày nào
chợt thấm niềm tin nát nhàu cỏ rác
một con nhắm một con nhòe
xuân biết có còn nhắn nhe đào mai lá nõn
có gã chăm bẳm đầu thai vào cơn mơ hái lộc
nhưng dẫu mệnh vận xúi quẩy thế nào
cũng còn hơn mấy gã đàn ông lụa là
khăn gói lên đàn vu quy
cuối năm Canh Dần
.