trốn tiệt những đường cong
rầu lòng bố cáo thất tung ánh sáng
cày cục giống con nòng nọc xoay tròn một đời lắt léo
tá lả tình nhân neo đơn
không có ngựa hồ gầm
mà chăm băm gió bấc
không cởi không thả giữ rịt túi tinh ngày ấu mốc meo
tủi em chênh vênh triền gió
có bao giờ em biết
túng thiếu một đời anh thừa thãi
trốn tiệt những mông vú háng đùi tân trang
cũng chẳng bõ bèn gì khi hàng triệu sinh linh đói sữa
còn bao nhiêu cái chớp mắt là tiêu
những đời thi sĩ
đừng giả vờ kinh hãi khi em hô kinh nguyệt bặm trợn
say no lấy gì lai sinh?
không có lấy con trâu con bò nào gặm nhai
cỏ xanh sinh ra buồn chán
căm ghét cả những người thợ tỉa tót cần mẫn vô danh
khô héo một đoạn đời hương phấn
trốn tiệt cũng không thoát khỏi ma trận
trét vào con chữ giải khuây
không sao
em cứ lấy hớ hênh hậu thiên bù trừ thiếu sót tiên thiên
kẻo khi lão lai không còn cơ hội
trốn là trốn làm sao đây
khi những đường cong cứ quấn vào thơ
thít chặt
họa chăng chỉ có nấm mồ
1/10/13
.