Trang chính » Sáng Tác, Thơ Email bài này

Thời gian của cánh đồng

 

 

 

            ở Minneapolis – với Q, J & C
 

Thời gian của cánh đồng
tháng mười cánh đồng sự thảnh thơi
thời gian như thế ngồi xuống, của một người
đi qua một chặng đường hắn được nhìn lại

Dưới bầu trời: cánh đồng – sự trải ra –
trong nắng và những đốm bóng, mây đổ
bữa ăn một hai gia đình dưới gốc sồi
con cái họ, chúng đang chạy nhảy

Thời gian trong chân chạy, cả
trong đôi giày
đôi giày để quên dưới gốc cây:
giòng sông Mississippi, sự chuyên chở

Những đảo mây những mái nhà, như vừa mới
                dựng lợp lại.
Những người thợ hai tay chới với, hay đang vẫy, gọi
những âm tiếng không rõ trong nắng
bể xanh coi chừng hụt chân.

Sự bình tĩnh trở lại, tiếng nước rầm rì.  Tiếng nói khẽ
như cạnh một giếng nước. Tiếng “Coi chừng, con”
đã trôi vào bờ,
nơi có những nhà máy xay bột màu sáng.

Nó chạy vòng tròn rộng, và lan mãi
nó chạy ngang đường lần đầu tiên
với cặp táp và một chiếc vở trắng
nó đứng thấy sự cháy sáng

Buổi du ngoạn đầu tiên ở một thành phố, chữ ‘du ngoạn’ lần đầu nghe, thấy
ngôi trường mẫu giáo trên đường Thống Nhất
leo lên xe tải, người thầy cũng là tài lái
ngoại ô Đà Nẵng: ba chiếc chiếu cói

Giữa những cụm xương rồng, trải ra
có ba trái dưa hấu người thầy khuôn mặt hồng hộ-pháp đang bổ ra
chia đều cho đám học trò [bài học bình quân, ‘ấy, nghiệm lấy!’]
có đôi cánh diều giấy dầu nằm dang trên cát

Hai đứa trẻ mau mắn được chọn làm hoa tiêu
đang sửa soạn đôi cặp giò nâu, như lên nước véc-ni ngời bóng
chân trời xanh lơ [như tất cả mọi thứ ngoài-lớp-học] – xem kìa
nó là khoảng giữa đôi chân, đang nhấp, nhấp, sắp chạy

Nghĩa là: thời gian đang sắp sửa làm một
với cánh đồng, những đụn cát, nhảy, nhảy bổng, té, cười ngặt nghẽo.
Sau cát, trong cát: những làng mạc sát biển
gió muối đang đánh phới trắng

Biển nước rộng rãi xanh muối chát đậm và những lượn sóng thăm thẳm kỳ cùng
đang sửa soạn, lễ thức, phép bay lên
trên đầu những chiếc mái lá, những căn nhà rông, những vạch chữ
đã vạch tung, tươm tua, bằng que ổi

Ở những viền cắt: những hạt bay, đập tới cắt rát – 
như thế, bên dưới tầm mắt
những mái tôn giữ những giàn dưa leo
những buổi trưa đang chống chọi để neo giữ một độ mềm
những sân nước, bậc thềm và chiếc giếng – [ốc đảo lục của mắt]

Như thế, tưởng tượng, nữa
một thân ngựa trần thồ mây đi qua
những tiếng vện đuổi theo heo hút
chái bếp ủ tối, những trái bắp treo khô nứt trên xà nhà

Đang được lặt lượm, tróc lá
với những cỗ nông cơ trở lại hôm nay ngạc nhiên, không biết mệt
sự thực đi giữa những trảng bắp được mùa
cạnh những sườn đất mở

Ngày nắng thu hái, rực rỡ, trêu nghịch
đầy đặn chín vàng, nằm lăn lóc: những quả bí
đang được chọn lựa,
được bê lên cùng tiếng reo cười

Cùng đất [A! đất đẹp đẽ !] và cặp đuôi dài vung vẩy
của một linh vật keo hồ và giấy
kể lại được, đúng vậy, & bay cùng
thời gian – như trong [và ngoài] cổ tích.
 

Oct 10, 2010 – Jan 05, 2011

 

 

 

.

bài đã đăng của Thường Quán

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

1 Bình luận

  • Nguyễn Đức Tùng says:

    Bài thơ hay, nói về sự bắt đầu, về ấu thời cảm động.
    Giọng riêng.
    Thơ chọn độc giả.
    “Hắn được nhìn lại” hay “hắn nhìn lại”?

    Nguyễn Đức Tùng.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)