Trang chính » Sáng Tác, Thơ Email bài này

Qua không phận trung vực, XI 18

 

 

 

1.

Bay như đứng,
Bay như vào chỗ bốc hơi
Con thuyền say
        Con hói rốc kiệt cạn
                Con người đi
                Nới lỏng huyễn ảnh
Lộn ngược áo
Sơ sinh

Đất ngùi cháy
Đồi trại ngùi cháy
Chạy lùi
Tới những miệng địa vực
Kêu tình yêu từng có mặt
Đây, kia  
        Những bộ tộc
                Mây Lửa

 

2. Lỗi lầm

Có những lỗi lầm đóng chốt giáo đường. Ba bìa da thú 
Cánh ó đâm vụt tợn, mắt khốc liệt đen cháy
Đổ bóng ngoài bìa 

Ba trăm năm sau gặp gỡ, những bộ tộc đất đỏ phớ
Lửa trước sau huy hoắc, phủ phục tuyết, mây
Rách toạc đường khâu hồn vía

 

3. Cách ly

Sự cách ly tính theo niên đại đá, sau địa chấn
Hoang mạc, chốn tác thành bởi nguội lạnh băng hàn, dấu cào trầy

Cộm lên một tì vết, những hình thù
Cộm lên một mũi đã bắn, trăng cong ngoắc

Một ngực nước, lân la, bỏ trốn, đế phế đất hoang trống.

 

4.

Có những lỗi lầm ta sẽ nhớ
Khi đi rửa mặt da trời xanh
Cuộc bái biệt ở một khúc quành nào cũng tuyết
Cũng chân trời, cũng đá thấp, cũng mây

Qua trưa, rớt sót những nguyên-hình-vóc,
Lỗ đỗ vùng, dụ dự, nắng thiểu số bong da
Lưu di, trần cốt, cốt lõi hư hỏng
An ủy người nói:  Vòm trời – không mồ côi – là mái nhà

Thể như trở lại sơ sinh, nguyên thủy
Thể như nhận ra, khi đứng lại – Đây là
Một bước lùi, một trượt sạt lở, Đất,
Trên đất – một đường que thời gian quẹt gạch

Nhìn cái nhìn trở lại. 

 

 

 

.

bài đã đăng của Thường Quán

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)