NGƯỢC GIÓ
Ngược gió thấy sông bay như bướm
Thấy em đang tắm với trăng suông
Thấy chuông xanh buốt trong màu sắc
Lục diệp trào lên những cánh buồm
Có thể vài bông mây phiêu lãng
Vài câu chín trái hái hôm qua
Hôm nay vắt kiệt máu còn nóng
Gửi lại sông kia một tiếng A!
Ngược gió thấy bướm bay như nhạc
Thấy em đang gội tiếng ngô đồng
Thấy cây đang khóc cong đình miếu
Ngói vỡ trồi lên những tiếng cồng
Có thể em dùm ta chút ảo
Chút âm A ấy đẩy xa mù
Một hơi đi biệt đâu cần biết
Thơ hú dài lâu một tiếng U!
U-U-U nằm ôm cu ngũ
Trời thanh đất tịnh đắp cho ta
Sao sa ba ngàn sông bướm gáy
Lạnh đến bây giờ trong xương da
Có thể em dùm ta chút thực
Xứ người không lạ cũng không quen
Chút hương cỏ áy trong tiềm thức
Chút gió thềm hoang búp lửa hoen
Ngược gió nghe nhạc ghìm bước lại
Thấy em đang hái hết bóng ngày
Tiếng cười bỏ túi vùi trong ngực
Tiếng khóc tung hê theo sông bay…
10/2005
——————————————————————————–
NHỊP BA RƯỠI
Cảm động đậy run rẩy đóa hoa niên
Khiến ta chết hết chiều kêu chín suối
Mười sông đỏ bầm âm câm tiếng nói
Cõi người ta ma nghiệt nhói sau lưng
Nhói sau lưng luồng khí lạnh tưng bừng
Khiến ta chết hết đêm ứa tinh khí
Khí bát ngát phất tung bờm ngựa hí
Đá rùn vai nghe tiếng quỷ xướng thi!!!
Quỷ xướng thi âm ngấm nhạc rậm rì
Rậm rực thở một chút gì quá trắng
Rấm rức than một chút gì quá mặn
Hạt muối đời ngàn biển lặn non cao
Ồ non cao nào đâu câu ca dao
Mắt tre trúc rúc vào bên ngực trái
Nhịp ba rưỡi rưới máu trăng thơ dại
Cho ngữ ngôn ngây ngô xanh dài lâu
Xanh dài lâu vài câu mọc tóc râu
Mọc thương nhớ đùn lên muôn vũ trụ
Mọc bi mẫn trắng hết mây viễn xứ
Cầm trên tay vài sợi khói lam điền
Em ngàn năm nằm ngũ rất hồn nhiên
Hạt bụi nhỏ ta nằm bên thức đợi
Trời đất cũ vẫn ươm hoài lộc mới
Trĩu cành xanh bao hạt lệ rạng ngời
Ồ rạng ngời bao hạt lệ rong chơi
Chùm nắng lạ lá hòa âm suốt buổi
Nhịp ba rưỡi rưới máu trời không tuổi
Đất không tên mà rất đổi ly kỳ…
8/2006