I.
Sông ơi! Em chảy bao giờ?(*)
Câu hỏi ngày xưa ngu ngơ nhưng buồn
Ngực rêm chớp bể mưa nguồn
Con trăng thơ dại và con diều bay
Trời đất giả điếc không hay
Một mình một bóng lòng tay gió rung
Trôi xa âm vang mông lung
Hú cho đỡ lạnh bập bùng bến bờ
II.
Sông ơi! Em chảy bao giờ?
Câu hỏi ngày xưa bất ngờ vọng theo
Con trăng thơ dại còn reo
Con diều tiếng sáo còn treo trong tim
Tìm nhau trong cõi vắng im
Vuốt sợi tóc trắng luồn kim nắng khuya
Rau răm hát khúc tan lìa
Về trời cây cải đành chia tan thôi!!!(**)
III.
Sông ơi! Em chảy lâu rồi?!
Câu hỏi ngày xưa nhân đôi nhân ba
Sáu mươi tuổi đã chớm già
Vẫn còn hỏi mãi chẳng ra làm sao
Lòng tay gió vẫn còn chao
Tim cằn trí cỗi chiêm bao càng xanh
Xanh xanh xanh xanh xanh xanh
Cầm dương một khúc Chopin buốt quá!!!…
2.2011
(*) Câu mở đầu của một bài thơ viết năm 1988, khi trở lại Tam Kỳ, quê hương của tác giả:
TAM KỲ
Sông ơi, em chảy bao giờ?
Nước mùa sẫm lục, bến bờ về xa
Ta cầm viên sỏi phôi pha
Ném lên ngày rộng vòng hoa tím chiều
Chiên Đàn lá rụng hoang liêu
Hồn thơ dại nhớ cánh diều đứt dây
Ta mang xương máu lưu đày
Làm thân đất khách ăn mày sương thâu
Đêm cuồng những cánh buồm nâu
Ngày điên khóc hận bên cầu nước trôi
Dang tay đón nhịp luân hồi
Thấy trong ngất tạnh núi ngồi vong thân
Sông ơi, em chảy trong ngần
Khắc ghi những dấu mộ phần ban sơ
Người thân thiết giục sang bờ
Người xa lạ bỗng bây giờ mình thôi
Quán Rường miếu cũ bình vôi
Hồn tre trúc dựng trang đời Thu Đông…
1988
(**) Ca dao: Gió đưa cây cải về trời
Rau răm ở lại chịu đời đắng cay