Bài đã đăng của Ái Vân Quốc
Sinh tháng 3 năm 1975. Tốt nghiệp Đại học Tổng hợp Hà Nội (nay là Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn thuộc Đại học Quốc gia Hà Nội).
Hiện sống và học tập tại Nhật Bản.
Sáng tác đăng rải trên báo giấy/điện tử trong và ngoài nước.
Lấp lánh hồn thơ Việt trên sân ga Tokyo chiều cuối năm

Đã rất nhiều lần, khi xế nắng cuối một ngày thu, hay một sáng mùa đông trời mù bụi tuyết lất phất bay, cũng có thể là một trưa nắng đổ lửa giữa tháng bảy, trên quãng đường ra một nhà ga tàu điện, có khi ở Tokyo (thủ phủ miền Đông), có khi ở Osaka (thủ phủ miền Trung) hay Hakata (thủ phủ miền Tây), vừa bâng khuâng bước men theo vạc…
NHỮNG MẦM NON
Như một trái cây đến thời thanh xuân chứa đầy dưỡng chất, không còn tự chế được, phải để cho làn da mình nứt nẻ – lộ ra chất thịt vàng, hồng hay trắng muốt – quả đất bị cái khối dương khí làm cho căng phồng lên, da mỏng dính như làn cao su quả bong bóng, chực nổ. Nhưng quả đất không nổ.
…
Thử nghiệm một cách trình bày dịch phẩm thơ
tôi mượn ánh sáng yếu mờ của
buổi sớm tinh sương để mài dao
phát hiện thấy sống dao dần vẹt
lưỡi dao thì lại rất cùn
mặt trời vụt lóe
Xâu mặt phẳng sinh/hủy
(chị tôi: tài tử màn bạc Nhật)
trước khi vào đường nghệ chị là á hậu Phù Tang
chẵn 40, kết duyên cùng tuyển thủ bóng chày kém 4 tuổi
đã 6 năm
Bình Luận mới