Trang chính » Phiếm luận, Sáng Tác Email bài này

đàn bà, vàng, vé số và ông hồ dzếnh

0 bình luận ♦ 3.05.2023

Nếu đàn bà được ca tụng thì đàn bà cũng bị gán tiếng xấu. Đào mỏ vàng. Lấy lửa thử vàng, lấy vàng thử đàn bà, lấy đàn bà thử đàn ông…

Có người nói thử thách mà, tiếng xấu gì đâu. Đàn ông cũng bị thử vậy. Nhưng sự đời có đơn giản bao giờ. Nhét vàng vào túi, chào giã biệt người thể non hẹn biển, cũng. hơi kỳ chứ. Còn đàn ông, nếu họ thích đàn bà hơn bất cứ thứ gì khác trên đời thì sự chọn lựa đó vô cùng là nhân bản, có gì phải quê đâu? Cứ nghe họ trêu cợt nhau về chuyện mê gái và gật gù ‘anh hùng khó qua ải mỹ nhân’ là biết cái gốc nhân bản này rất thâm sâu, nhiều khi chưa thử thì họ đã… rớt trước cho rồi!

Oan hay ưng, mấy tiếng xấu đó chỉ là lời tục ngữ, tục ngoa. Chưa hề có cuộc thử thách nào được đo lường, ghi chép với giấy trắng mực đen cả. Vì thế, mới đây khi đọc kết luận của một cuộc nghiên cứu bên Thụy Điển theo đó đàn bà trúng vé số dễ bỏ chồng hơn thì tôi cảm thấy không vui và ngạc nhiên. Giàu đổi bạn sang đổi vợ không phải là kỹ năng chuyên môn của đàn ông sao?

Nhưng đây, khám phá này được ghi chép rõ ràng: Women who win the lottery are twice more likely to seek divorce. Đàn bà trúng vé số muốn ly dị nhiều hơn so với khi chưa bạc tiền rủng rỉnh.

Cuộc nghiên cứu này ghi nhận khi một người đàn ông may mắn trúng vé số khá lớn thì hôn nhân của anh ta vững vàng hơn, xác xuất ly dị giảm đến 40% trong mười năm sau đó (nhờ có tiền mua nữ trang tặng vợ?) Thế nhưng, một thời gian ngắn sau khi trúng vé số, tỉ lệ ly dị của những người đàn bà may mắn lại tăng lên gấp đôi. Có lẽ họ không hạnh phúc đã lâu, muốn ra đi mà phải chờ cho tới kỳ trúng số!

Nghiên cứu này chưa được ‘peer review’, nghĩa là chưa được thẩm định bởi các chuyên gia trong cùng lãnh vực. Nhưng phải nói là nó làm tôi nghĩ đến một câu chuyện… tình cờ nghe được trước đây. Một chị kia quyết định chia tay chồng sau nhiều năm chung sống và mấy mặt con. Sao vậy? Sang đây nhận được tiền chính phủ, chị có thể tự lực tự cường, không cần anh nữa. Tức giận, choáng váng, anh chồng la lối om sòm nhưng rồi thì cũng phải trở về cuộc sống độc thân của mình sau mười mấy năm được nâng khăn, sửa túi và đấm bóp!

Chẳng cần nhiều. Với… một bằng chứng vô cùng thực tiễn như vậy, khó mà nghi ngờ kết quả của cuộc nghiên cứu, phải không? Và khó mà phủ nhận sự kiện một số phụ nữ, không phải chỉ riêng đàn bà Việt Nam, đôi khi nán lại trong một cuộc hôn nhân không còn tình không còn nghĩa chỉ vì điều kiện kinh tế không cho phép rời bỏ nó.

Thay đổi điều kiện kinh tế, san bằng bất bình đẳng giữa nam nữ, là chuyện lớn lao. Văn hoá, xã hội, giáo dục… Công việc của các chuyên gia và chính phủ, ai dám xía vào. Tuy nhiên, am hiểu tâm lý phức tạp của đàn bà sau mấy chục năm nghiên cứu… chính mình, tôi thấy có bổn phận giúp các ông chồng giữ vợ trước sức mạnh của đồng tiền bất ngờ. Và quan trọng hơn, tránh tai tiếng ‘Xổ số chiều nay, em bay, anh ở lại’ cho nữ giới.

Biện pháp đảm bảo nhất, hiệu quả tức thì là chồng không cho vợ mua vé số nữa! Chỉ tiếc là giải pháp này xâm phạm quyền tự do và hơi khó thực hành. Vợ Thuỵ Điển làm gì chẳng có tài khoản ngân hàng. Vợ Việt Nam dù không có tiền để sống riêng thì cũng có chút ít trong người, phòng khi ra đường đụng bể bánh tráng của người ta chứ. Thêm nữa, bứt dây động rừng. Lỡ các bà uất ức, chung tiền mua mấy chục tấm vé số thì chồng có thể bị ly dị đồng loạt và xã hội nguy cập mất!

Mà thôi, để người Thuỵ Điển họ tự lo cho nhau. Nạn ly dị vì vé số này cần được đối phó theo đường lối Khổng Mạnh của người Việt gốc… Trung Hoa trước đã. Luật vàng của Đức Khổng Tử nói gì? Đừng làm cho người khác điều mình không muốn ai làm cho mình. Nhưng thời thế thay đổi, luật này cần tăng cấp: Mình biết người khác muốn mình làm điều gì cho họ thì cứ làm ráo trọi! Người khác ở đây dĩ nhiên là vợ, các anh nhé.

Được rồi, được rồi. Gặp thời thế, thế thời phải thế. Nhưng đàn ông chúng tôi có ai biết nguyên cớ nào vợ mình chỉ chờ trúng vé số là ra đi, hay biết họ thấy chúng tôi thiếu sót chỗ nào đâu!

Chúng tôi rất là dễ dãi, ít lời. Vợ cho ăn gì thì chúng tôi ăn nấy. Nếu không vừa miệng chúng tôi chẳng than phiền, vợ nhìn mặt khắc biết. Ăn xong là chúng tôi ngồi trước cái máy điện toán hay TV cho tới khi đi ngủ, không quấy rầy vợ mình. Tiền lương, tiền hưu trí thì chi phí trong gia đình hết rồi, chỉ còn vài trăm cuối tuần nhậu nhẹt với bạn. Có chuyện trò với ai trên internet thì cũng chỉ để nhắc chuyện quê hương, đèo bồng làm gì! Con cái, công việc nhà là phần công dung ngôn hạnh của phụ nữ, đàn ông chúng tôi biết khả năng của vợ mình, ít đụng tới trừ phi họ kêu đích danh ra rửa chén…

Thế đấy! Còn làm gì hơn! Chắc chắn căn cơ nguồn cội là từ ông Hồ Zếnh lắm điều! “Cô gái Việt Nam ơi! Nếu chữ hy sinh có ở đời, tôi sẽ nạm vàng muôn khổ cực…”

Chữ “hy sinh” đương nhiên có ở đời, còn “nếu” gì nữa. Ra tiệm mua, chữ nào chẳng có. Cùng lắm thì lấy bút lông ra mà viết. Đàn bà nghe nói “vàng, vàng” là mắt sáng rực rồi. Nhưng làm việc thiện nguyện 24/7/365, họ muốn được thưởng cái bảng vàng ròng chứ vàng nạm mà thấm thía gì. Đã vậy cái ông thi sĩ nghèo mạt này còn hứa lèo thì làm sao họ không giận… chồng cho được!!

bài đã đăng của kc Nguyễn

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2025 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)