đám tang chính trị gia
trên màn ảnh truyền hình
hoa ngọc lan đang héo
bởi lá đã rụng về cội
khuôn mặt tượng phật vui hay buồn
tuỳ vào tâm ta
“tỉnh thức
đừng suy nghĩ vẩn vơ
hãy trở về đề mục
thở ra thở vào . . .”
mùi hơi thở vị linh mục phà xuyên màn vải thưa bao lâu quên giặt
xộc thẳng vào mũi
làm nó quên bặt tội lỗi vừa bịa
tội lỗi gì? phạm tội gì?
sao nó phải quỳ gối
xưng tội?
nó hãi sợ
đôi mắt quyền lực – ngài biết hết mọi sự
nên nó nuốt vội hơi thở vào trong
rồi bịa thêm tội
như bịa từng con chữ trong những trang tiểu thuyết, dòng thơ
sau này của lê thị thấm vân
“bám vào
tâm ta trôi lạc nơi đâu?
hãy trở về
và nhớ thả lỏng . . . ”
bánh pizza trong lò nướng sắp chín
chuông thời gian sẽ nhắc nhở
lấy ra, phải lấy ra
xốt cà chua sền sệt cùng mozzarella cheese
bốc mùi
xã hội mỹ
dưới góc ghế gỗ bạc màu
trong công viên chiều qua
thò cái chai
đựng nước mưa hay nước tiểu?
của kẻ không nhà
.