trong ánh sáng nhập nhoà bình minh thu
hơi lạnh đông đang đợi chờ ngoài ô kiếng cửa sổ
ôm cánh tay phải thương tích tuổi thơ vĩnh viễn đời tôi
ôm nỗi buồn thương và sầu đau
buộc tôi phải chọn
tôi chọn nỗi buồn thương
tôi phải tách,
rời
những phần đời tôi
những giọt máu loãng
những tinh dịch loãng
giọt sương đọng đêm qua
trên
đoá hoa geranium màu cam đang tàn úa ngoài vườn
tôi nhắm mắt
tự nhủ
một ngày nào đó
lần nhắm mắt cuối cùng
trong sự chọn lựa nỗi buồn thương
tôi không mang thêm nỗi ân hận
giọt sương đọng trên đoá hoa geranium màu cam đang tàn úa mà lát nữa đây
khi nắng lên sẽ tan
lẽ vô thường
cũng là điều may
vạn vật đều tan,
biến
kể cả nỗi sầu buồn trong tôi
.