trưa nay
khi đứng lựa con cá nục
trong chợ
tôi bỗng nhớ khuôn mặt
đúng ra là tròng mắt
của người đàn bà
mấy chục năm xa rất xa
xa như tuổi thơ
trên đất cũ
cùng màu tối luôn cố nuốt màu sáng
trên vách
nhà bà
mỗi sáng đi học
tôi đi ngang nhà bà
có hàng dâm bụt thì phải
và con chó không bao giờ sủa
thỉnh thoảng thấy tôi đi ngang, bà ngoắc ngoắc kêu tôi vào
tôi vào từng bước thật chậm
bà nhờ tôi xỏ sợi chỉ vào cây kim dùm bà
thế thôi
cây kim thì cong, lỗ đít kim thì nhỏ, đầu kim thì nhọn, sợi chỉ thì đen
ngón tay bà giống cây kim
xỏ xong sợi chỉ, nhìn tôi bà cười
còn tôi, bước ra khỏi nhà bà nhanh như chạy
tròng mắt con cá nục như tròng mắt người đàn bà năm xưa trên đất cũ như tròng mắt tôi của trưa hôm nay
.
Thật thú vị !
thế thôi thôi thế thôi thì
xỏ kim vô chỉ
đít thì nhọn ra
mắt người. mắt cá nôm na
ngó gần thì đục
ngó xa thì mù
Sử Mặc
Rất khoái
cây kim thì cong
lỗ đít thì nhỏ
xỏ xong sợi chỉ
em khen hít hà
mắt anh cá ương
ngon cơm quá mạng!
trắng dã!