Giữa phố trưa
“Anh thích nhìn mắt em khi em nói chuyện”.
Nàng gỡ kiếng mát. Gió ùa vào mắt. Long lanh.
“Em đã đổi lotion?”.
Nàng nghiêng mảnh vai trần mướt mịn về phía mặt chàng.
“Tóc em ngắn hơn và không còn high-light màu xanh biển như trước”.
Nàng vân vê lọn tóc. Những ngón chân luống cuống trong đôi dép hè.
“Tình cờ gặp lại em đây, anh mừng quá! Môi em vẫn thế, vẫn khiêu khích… đến chết người”.
Nàng ngậm chặt vành ly giữa đôi môi. Nước trong mình từ từ ứa rịn, thấm đẫm.
Và rồi nàng nuốt, ực!
khi gửi truyện chớp ‘giữa trưa hè’ đến da màu tôi copy thiếu mất ba chữ cuối ‘đắc ý’ nhất của tôi: Ôi! chàng biết.
dưới đây là bản đầy đủ.
—-
Giữa trưa hè
“Anh thích nhìn mắt em khi em nói chuyện.”
Nàng gỡ kiếng mát. Gió ùa vào mắt. Long lanh.
“Em đã đổi lotion?”
Nàng nghiêng mảnh vai trần mướt mịn về phía mặt chàng.
“Tóc em ngắn hơn và không còn high-light màu xanh biển như trước.”
Nàng vân vê lọn tóc. Những ngón chân luống cuống trong đôi dép hè.
“Tình cờ gặp lại em đây, anh mừng quá! Môi em vẫn thế, vẫn khiêu khích… đến chết người.”
Nàng ngậm chặt vành ly giữa đôi môi. Nước trong mình từ từ ứa rịn, thấm đẫm.
Và rồi nàng nuốt, ực!
Ôi! Chàng biết.
Giữa trưa hè
( Mạn phép nữ văn sĩ phổ truyện chớp ra thơ )
trưa hoang nàng đổi lotion
anh nhìn mắt lúc lên cơn xé mồi
nghiêng vai trần mướt lả lơi
gió ùa vào mắt luồn đôi dép hè
làn môi khiêu khích ba nhe
tóc mai ngăn ngắn xanh lè khác xưa
và em nuốt ực dư thừa
nước trong mình ứa từa lưa phận người
Hết xẩy!