I
Một buổi chiều, và vì thế mà rất
có thể là một buổi chiều của ngày
thứ năm nào đó, những que diêm tự
nhiên cảm thấy sự chật chội trong cái
vỏ diêm của chúng càng lúc càng trở
nên cùng cực đến không thể chịu được
nữa, bèn, lúc đầu là cụ cựa, xoay
sở và sau đó là lấy hết can
đảm cố thoát ra ngoài, để rồi ngay
sau đó rơi vào một cái vỏ diêm
khác dài hơn và rộng hơn như hầu
hết những que diêm khác cùng cảnh ngộ…
I I
Những que diêm, sau đó lại hết sức
thêm một lần nữa và những lần nữa,
cố gắng thoát khỏi những cái vỏ diêm
cũ để rồi cuối cùng lại chui vào
những cái vỏ diêm mới, và cứ thế,
cứ thế, khi chúng đã tưởng không thể
thoát khỏi số phận đã định là ở
trong những hộp diêm thì những que diêm
tự nhiên lại nẩy ra được một ý
tưởng cực kỳ giản dị là đằng nào
cũng cháy thôi thì cứ cháy bùng lên,
cháy luôn cả những cái vỏ vô dụng
từ trước vẫn khăng khăng tự nhận bảo
hộ chúng về mọi mặt.
./.
10 / 09
.