Bài đã đăng của Trần Quốc Toàn
Trần Quốc Toàn, tên thật cũng là bút danh, sinh năm 1992 tại Tuy Phước, Bình Định. Có thơ đăng trên các trang: Tiền Vệ, Da Màu, Hợp Lưu và Văn Việt. Hiện tại đang sinh sống và làm việc tại Sài Gòn. Trước đó đã từng có thời gian theo học trường Đại học Quy Nhơn, chuyên ngành tổng hợp văn, được 2 năm rồi bỏ vào Sài Gòn lang thang kiếm sống, đọc và viết tự do.
Sông cỏ (1 & 2)
Tôi nghe đêm, và đêm là nơi chốn tôi trú ngụ, tôi thức, để nhìn ra bóng tối là nơi những chuyển động của đất với bí mật của mình, đêm tôi thấy sông cỏ chảy miên man…
Mùi kí ức
về quê, vẫn còn thấy được kí ức xám,
trên từng suy tư sâu thẳm, có lẽ,
ngoài khuya êm ắng làm dịu giấc mơ chậm rãi,
ốc sên ma…
Giấc mơ cố thổ
tôi buộc tuổi thơ trên cánh diều
mùa hè chim ủ mùi trứng nở
hoa sầu đâu lục lọi trong xóm chỗ đất ẩm để gieo mầm
bài hát ru trở giấc cơn nồm hạ
Khả thể

Một người ngủ vùi mười năm trong ác mộng
Bỗng một đêm ngồi dậy bên ánh đèn
Con chuột chạy dưới gầm bếp
Ánh trăng soi trên nóc nhà
Kí Tự ♦ Trăng

Chiều ngái ngủ một trời hoang mây trắng
Những kí tự người,
Chim đi tìm tổ ấm sau đêm mưa.
Trên nhành cây trắc bá
Hư vô là gì?
Khi bầy bọ ngựa ăn xác trăng in bóng vút bay về phía đầm lầy
Bầu trời lấp gió vào lỗ rốn dòng sông
Thấy máu chảy từng luồng điện trên xương lá.
Kinh buồn
Ngoài đêm, mưa đã bắt đầu đâm rễ
Lòng phố đen
Chảy theo dòng thao thức
Tôi đã khấn ba lần trước đoá hoa cúc,
Đêm gió linh hồn về… ♦ Trong rừng cây du thủ
Con tắc kè hiện diện khắp nơi
Đáy của đáy và đỉnh của đáy
Nơi những kẻ làm trò ảo thuật
Đã tạo ra ngọn lửa, bản kinh đêm không cháy
Từ những phố dài anh đi
Anh thèm điếu thuốc ẩm mưa trên tay Nguyễn Tất Nhiên
Hay một kẻ bỏ nhà đi vào rừng
Rồi trở về bằng khuôn mặt mơ hồ
Giấc Mơ Giao Mùa
Tôi đang chuyển hoá thành một nhành hoa
Trước khi lũ chim bay về
Giấc mơ của tôi đã sang mùa
Vạn vật dần bóc mình ra khỏi giấc mơ mùa đông lạnh lẽo.
Sự khởi động nhọc nhằn ♦ Mộng Kôn Giang
Tôi nhìn thấy hỏa ngục trong tim em
Máu chảy thành những ngọn đồi
núi lửa
Tôi nhìn thấy trong mắt em
Những hồ thu đầy ắp
Ngọn đèn dầu bà thắp ♦ Khả thể (2)
Ngọn đèn dầu trong trí nhớ
Những đêm mưa phương xa tôi nằm mơ
Thấy bà vặn nhỏ cây đèn dầu
Giấc mơ chim ♦ Những âm thanh thế kỉ
Bầu trời giấu ánh sáng trong chiếc rương mây
Những ngón tay dài bám vào lưng thế kỉ
Trong đôi cánh của loài cá chuồn
Tiếng sáo âm dương đậu trên miệng núi
Di truyền
chìm với chiếc gương không còn soi đủ. mọi con đường rải lá mùa đông. chiếc cốc câm không rượu
lưng kì đà, ống dẫn nước ra vườn rau
bầy loăng quăng làm mù mắt chữ
Những ngón tay có mắt ♦ Đốt thuốc
nằm dụi mặt xuống thềm gạch
nghe tiếng trùn khoét đất
mơ được bay như khói thuốc
lên cao mãi rồi mất hút
Linh giác trắng 1-3
không mây bay giữa thung gầy của bướm
không còn nhìn thấy con tàu trên ga khói
con người nhấc từng ngôi nhà đi vào hư vô
câu hỏi không còn câu trả lời
Những đỉnh đêm gió và cát
Ngày sau cỏ, hoa, một chớp biển đánh thức hi vọng vùng âm u
Trùng vây những mùa nối tiếp
Chợ cá, chậu linh sam, bóng râm lộc vừng
Chiều xám xẩm nồi cơm, những thiên thần thức dậy trong khói bếp
hỗn độn
và con gà gáy tiếng vàng võ, một cô gái trẻ ngồi cười trên bàn thờ
thản nhiên bia rượu
một người đàn ông gập mình sau cơn tai biến
quả trám rụng
kịch âm
ngồi uống những cốc nước buồn chảy ra từ gốc cây
những con chim ngủ mê và gió thổi
trong đêm trăng sáng, khói thuốc làm mờ sự hiện khởi của quá khứ hoang ảo
Những giọt đắng
Những con cá hiền lành bơi. Tị nạn. Cá chim trắng
Dòng Cửu Long hấp hối. Ná thở. Cạn dòng.
Một thường dân nhặt nước mắt tổ tiên góp lại thành cây lúa. Lặng im. Chìm trong ru ca. Bài ru ca của thuốc diệt côn trùng.
Bình Luận mới