Trang chính » Sáng Tác, Truyện chớp Email bài này

Đi Bộ

Capture

Mỗi chiều tôi thường đi bộ. Khi trèo lên, trèo xuống một con dốc, tôi đều gặp một người đàn ông cũng đang đi bộ.

Tôi trèo lên dốc, ông ta xuống dốc. Khi tôi xuống dốc, ông ta đi lên. Hai chúng tôi thường đi ngược chiều nhau ở hai bên đường. Đôi khi chúng tôi chạm mắt nhau, đôi khi cả hai nhìn trời, đôi khi cả hai nhìn xuống chân mình.

Chúng tôi thường đi như thế, tháng này sang tháng khác.

Một hôm tôi đi lên dốc, không thấy người đàn ông. Người đàn ông đi xuống dốc không thấy tôi. Cả hai chúng tôi không thấy nhau.

Bẵng đi một thời gian tôi thấy mình đứng trên đỉnh dốc và gặp người đàn ông cũng đứng ở đó. Chúng tôi không đi ngược chiều nhau nữa.

Sau lưng chúng tôi là cánh cửa có hai mũi tên chỉ hai hướng khác nhau, Thiên Đàng.

hình minh hoạ: Yevgeni Kacnelson

bài đã đăng của Trần Mộng Tú

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

2 Bình luận

  • Sức Mấy says:

    Thắc mắc chớp:
    Nếu cả hai đều nhìn xuống chân mình, tại sao người này biết người kia cũng nhìn xuống chân?
    Nếu người này không nhìn thấy người kia, tại sao biết người kia cũng không thấy mình?

    • Trần Mộng Tú says:

      Ngày nào chúng tôi cũng thấy nhau. Khi không thấy nữa thì chỉ tại một người nhìn lên trời một người nhìn xuống chân, hoặc cả hai không còn hiện hữu.-tmt

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)