Trang chính » Sáng Tác, Truyện chớp Email bài này

BÊN NGOÀI CỬA SỔ

Tôi dán mũi vào mặt kính lạnh và dầy nhìn ra bên ngoài. Trời đang mùa đông nên tuyết như từng phiến băng trắng rơi kín cả không gian, thật ra không phải hoàn toàn tuyết, nhìn kỹ thì thấy có cả từng khối mây trắng đang quấn vào nhau với tuyết. Thỉnh thoảng trong cái khối trắng đó có một mảnh màu xanh của trời chen vào, một bức tranh rất đẹp và rất lạnh. Tôi ngắm mãi không chán mắt. Nhưng mà, ơ kìa, hình như tôi thấy có người đang đi lại trong đám tuyết đó, nhìn kỹ thì nhận ra là Cha và Mẹ tôi. Chao ôi! Hai cụ không sợ lạnh à? Trời đang đổ tuyết, tuổi già lại mặc rất phong phanh. Hình như hai cụ vừa ngủ dạy, còn mặc quần áo ngủ bằng vải trắng mỏng. Chắc thấy tuyết rơi đẹp quá, nên quên cả lạnh, rủ nhau ra chơi với tuyết. Trời ơi! Thế nào hai cụ cũng cảm lạnh, không tránh được đâu. Đúng là người già hành xử như trẻ thơ. Tôi hấp tấp bỏ khung cửa kính, quay vào lấy áo lạnh mang ra cho hai cụ.

Bỗng có tiếng nói vang lên ngay trên đầu tôi:

Yêu cầu quý khách về chỗ ngồi và buộc dây an toàn. Phi cơ bắt đâu hạ cánh xuống phi trường Seattle.

bài đã đăng của Trần Mộng Tú

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)