Tôi bắt đầu đi
đi ra từ cái buồng nhỏ xíu
cái buồng mẹ
tôi quơ tay
quơ chân
đẩy cánh cửa mẹ
bước ra
tôi cất tiếng đầu tiên
khóc
Tôi tiếp tục đi
qua những căn nhà lạ
qua những con đường không quen
qua những thành phố lần đầu biết đến
tôi chạm tay vào đá trải đường
tôi quơ nắng phương nam
tôi nhốt gió phương tây
tôi đi qua những quốc gia
qua lục địa
qua biển
qua núi
qua rừng
mỗi nơi tôi đi qua
có những điều rất lạ
mỗi ngày một lạ
tôi mở mắt to
nhìn ngang nhìn dọc
vạn vật mở ra
như những trang sách
tha hồ đọc
tôi bán tiếng khóc
tôi mua nụ cười
tôi nhặt lên
tôi vứt xuống
những phẩm vật
và rác
ở mỗi khúc quành
cứ thế tôi đi về phía trước
thời gian lùi về phía sau
tôi tiếp tục đi
tóc tôi giờ như mây
bay về vô định
hồn tôi nửa khôn ngoan
nửa dại khờ
tôi đi
tôi đi
đôi bàn chân mỏi
hai bàn tay rã rời
tôi không quay lại được
bụng mẹ xa xăm rồi
căn buồng xưa ấy
cửa đóng chặt
cả ngôi nhà mẹ
đã chôn xuống đất
úp tay vào mặt
tôi buồn riêng tôi
Những ngày cuối năm Tân Mão
1/13/2012
.