Ta đứng im pho tượng chồi lên hạt đá
Chạm ngón tay múa tung rời
Hãy nhịp nhàng toàn năng cơ thể cứng
nói thầm điệu nhạc cào kéo
Ta thấy gió đánh đuổi mùi dục say
rồi ngày bé dại cười ra. Ai đi vô đi thung lũng khổng lồ
giọt tinh trùng hóa thạch
biến bầy dơi hú gọi nhau gãy cánh
đêm đen ngủ mộng
Nói gì ngày đông mật
con ong chết trong vòng tròn trốn chạy
Hơi bấc tiếng nói đầu môi
Vận tốc cuộc đời bị cây kim nhọt đục thủng từng lỗ chân lông
Như viên đạn đầu người
Nở hoa nụ cười thầm thì kêu cứu
Chúng ta những con người lạ mặt
chết trong sự diệt vong.
Đà Nẵng cuối năm, 29.12.2015
.