Trang chính » Sáng Tác, Thơ Email bài này

Đi ra từ viễn tưởng

 

 

 

Trước khi sinh ra
đánh lần lượt ngón chân
xuống lên mười hướng khóc ca

Lòng ta đen đốm phát từng tia ngoại cảm
ngắm lên vạn vì sao lạ mặt

đôi mắt tôi lấp lánh bé xinh cười. Tôi vớt lặng mùi khí quyển
đêm trở về ngày sinh ra . . .

Hãy thổi tung đời trai trẻ
tên tôi cha mẹ bồng bề đặt tiếng gọi giữa nợ trần gian
vi vu loài người vọng tưởng

Tất cả kẻ lạ sẽ tròn tựa bầu trời mưa bão tưới trồng từ cái đầu rỗng
mọc lá nở loài hoa trắng
rễ bám vẽ vạn tượng hình lăn ra

Người đàn ông và đàn bà khỏa thân
họ đồng thanh hát nhịp điệu vỗ lòng ngực
bay cao bằng đôi cánh cảm tia năng lượng đâm thủng sợi lông tơ
chảy trên da thịt vàng
rửa tội đôi tay dơ chỉ một vết máu đỏ lòm léo lên

Tôi bé nhỏ trườn lăn bò ở cái rốn khổng lồ
dẫn tiếng khóc mà đi

Đi đâu hỡi thời gian.

 

 

 

.

bài đã đăng của Huỳnh Lê Nhật Tấn

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)