Trước khi sinh ra
đánh lần lượt ngón chân
xuống lên mười hướng khóc ca
Lòng ta đen đốm phát từng tia ngoại cảm
ngắm lên vạn vì sao lạ mặt
đôi mắt tôi lấp lánh bé xinh cười. Tôi vớt lặng mùi khí quyển
đêm trở về ngày sinh ra . . .
Hãy thổi tung đời trai trẻ
tên tôi cha mẹ bồng bề đặt tiếng gọi giữa nợ trần gian
vi vu loài người vọng tưởng
Tất cả kẻ lạ sẽ tròn tựa bầu trời mưa bão tưới trồng từ cái đầu rỗng
mọc lá nở loài hoa trắng
rễ bám vẽ vạn tượng hình lăn ra
Người đàn ông và đàn bà khỏa thân
họ đồng thanh hát nhịp điệu vỗ lòng ngực
bay cao bằng đôi cánh cảm tia năng lượng đâm thủng sợi lông tơ
chảy trên da thịt vàng
rửa tội đôi tay dơ chỉ một vết máu đỏ lòm léo lên
Tôi bé nhỏ trườn lăn bò ở cái rốn khổng lồ
dẫn tiếng khóc mà đi
Đi đâu hỡi thời gian.
.