Trang chính » Sáng Tác, Thơ Email bài này

Nốt hạt giữa đất trời

 

 

 

Người trông chờ chiếc bóng ẩm ướt
chảy vô đáy lòng bên trong sinh ta trong suối hạt.
xuôi cội nguồn.

Chúng loài muôn phương xếp hàng vò đống cao vút
Che mắt thôi miên linh hồn gạch nát
Vòng mắt ngựa lệch lạc phi đến hố rừng xa thẳm.

cháy đỏ mặt quỷ rút gươm đao ở ngọn núi kia.

Thân nhô bốn bề tro bụi tung hoành
phôi hình ép lên ô tường khói mù mờ
một vạn năm cánh đồng khô cháy bốc hơi . . .

Giọt nắng chiều tà xuyên qua lỗ lục bình
Dân đen phản kháng tay cầm que chữ đi trên men cát
Sóng áo thời chiến bờ vai rách
Tiếng sấm chấm từng linh hồn thức dậy

Thiêu trái tim yêu mệnh nước nhói từng giây

Hoa sen bọc tôi cắt từng khúc hận thù phân
huyệt đạo hát lên
khởi sự phía sau lưng mặt trên cao ở dưới đáy nước.

Hạt lăn qua từ trường âm 

Thức lặn lội trí tưởng bấm tròn ngón tay
hãy thả đi từng giống nòi lên tấm mầu nhiệm

Bức tranh chồi dậy xanh con đường tơ lụa
Tôi mọc bóng mình lên mặt nước

 

 

 

.

bài đã đăng của Huỳnh Lê Nhật Tấn

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)