Một vòng cung đời bước lặng đi
ta đếm bằng hơi thở buồn
tâm khởi bằng thứ tự ánh sáng nguồn
long lanh suốt chuyện ngàn đêm
Mặt trời trong mắt em đó.
Tiếng còi tàu xe vụt đi qua rất nhanh
trong trí nhớ đường thẳng tím bầm
vết nhơ lửa cháy đọng lại
Màu xám tro tàn
vùng trinh ảo ảnh khoáy ra
Trời nắng chang chang
hành giả chạm đôi chân đất
giọt mô hôi đổ tượng hình cánh đồng muối tan
lòng trắng tinh đánh quên tội ác
người đó đã nghé tiếng gió vù bên tai
sương rơi trên xác lá
điệu nhảy thương yêu gọi về
Trăm quả bóng muôn màu khắc ghi
chúng căng bay tung lên
thông điệp hỏi ông trời
mặt đất sao cứ đọa đày
Những cánh cửa màu vàng
sợi dây nước xanh sóng trói nhau
bốn hướng quay vòng
lòng người ta thác chảy
Con thuyền trên dòng sông khô cạn
Tôi bước đi . . .
qua nỗi buồn mửa chiều dông
Đà Nẵng 16.9.2014
.