- Tạp Chí Da Màu – Văn chương không biên giới - https://damau.org -

Khúc ca đêm

 

 

 

Giờ em đã ngủ yên
Trong những ngôi nhà chọc trời đầy ánh sáng
Xa hoa lộng lẫy nghiêm trang.

Giờ em đã ngủ yên
Trong sự dối trá của phố phường
Mà em không hề hay biết.

Giờ em đã ngủ yên
Hồn nhiên giữa bầy quỷ dữ
Đang mon men chiếm giữ lấy em
Bằng những đồng tiền chảy leng keng
Như tiếng khóc của dân nghèo
Công cụ sắc bén biết chừng nào
Mà chúng thường rêu rao.

 

Giờ em đã ngủ yên
Trong những ngôi nhà chọc trời đầy ánh sáng
Xa hoa lộng lẫy nghiêm trang.

Ngoài đêm:
Lũ côn đồ đang đâm chém lẫn nhau
Đổi lấy miếng ăn bằng mạng sống
Máu đổ chói lòa đường phố thênh thang.

Những cơn gió đói nghèo chạy trên ngoại ô rách rưới ngẩn ngơ
Đó đây đầy những tiếng chửi thề chát chúa.

Cô gái bán hoa co ro như giữa bước đường cùng.

Kìa em gái tươi xinh nhiều mưu mẹo
Ôm eo những lão già bệ vệ
Trên chiếc xe đắt tiền trôi dạt về đâu.

 

Giờ em đã ngủ yên
Trong những ngôi nhà chọc trời đầy ánh sáng
Xa hoa lộng lẫy nghiêm trang.

Ngoài đêm:
Anh lang thang như một thằng du đãng
Với cây đàn vô tận ca vang . . .

Chúc tụng cô bé ăn mày lặng lẽ
Ôm bó hoa ai đó vứt bên đường
Mơ ngày mai tìm được yêu thương
Của hoàng tử đời em trao tặng . . .

Giữa ngổn ngang bùn, rác, bạc, vàng
Em người đẹp của đêm – tinh khiết
Trong đói rách, xanh xao giá lạnh
Có đáng gì đâu so với một tâm hồn.

Trên con đường sao sáng rải thênh thang
Em hướng về những bình minh rạng rỡ
Như con tàu căng buồm hướng về những miền tươi đẹp
Băng băng trong khúc hát đêm tàn.

 

 

 

.

bài đã đăng của Lê Trinh