Trang chính » Sáng Tác, Thơ Email bài này

Kẻ lữ hành cô độc

 

 

 

1.
Tiếng nói lương tâm khuya khoắt vọng về, khiến chúng ta run rẩy, lên cơn tởm lợm. Có lẽ Nguyễn Đình Chiểu không rõ lúc nầy người nông dân đánh mất hi vọng trên mảnh ruộng cày. Chiến tranh đi qua quá lâu, thứ trái ngọt hạnh phúc dân miệt vườn nằm mơ chưa hái được.

2.
Thế có kẻ thay ông tuyên bố lộng ngôn, hài hước: phải nhanh chóng bước vào chuyến tàu du hành lên thiên đường, vùng đất hứa của bạn, bởi chúng ta không còn gì để mất.

3.
Những kẻ lữ hành cô độc lầm lũi hướng về thung lũng hoa hồng dưới bầu trời hoàng hôn rực máu.

 

 

 

.

bài đã đăng của Trần Hữu Dũng

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)