Đâu rồi câu kinh thì thầm trước giờ ngủ
Đâu rồi ánh trăng mê ly hôn nhau nơi bờ sông
Từng trang đời khép lại với bàn tay run rẩy
Tiếng còi xe cứu thương xé nát không gian hấp hối
Bệnh dịch sợ hãi lan truyền nhanh chết khiếp
Đoàn tàu đánh cá ra khơi không hẹn ngày về
Cuộn tròn số phận nhẹ nhàng ngủ mê thiếp
Hoạt cảnh lịch sử luôn đượm mùi siêu hình, bí ẩn
Hồi kết là cái chết vang lên hồi kèn thê thiết.
.