Tôi ngồi trên mái nhà thấp
Chơi đùa với chùm chuông gió reo vui
Mùa đông mơ hồ vẽ lên mặt kiếng cửa sổ
Bức tranh lập-thể-nước nhòe nhoẹt sương giá
Một ngày trôi chậm chạp dài vô tận
Lặng lẽ em ngồi bên lò sưởi đan
Từng cuộn len màu xám lăn tròn
Cố nối dài những giấc mơ
Tôi biết một góc nhỏ thiên đường ở Đà Lạt
Nơi cám dỗ của hoa, của suối, của rừng thông
Rất nhiều năm sau
Hương thơm còn tràn ngập trong nỗi nhớ!
.