Chái bếp, giàn sử quân tử phớt hồng, dãy lu nước ngọt mát lành
Mảnh trời xanh ngọc bích phủ lên mái nhà lá đơn sơ
Kia rồi ông ẩn mật, cười hiền triết nơi bức sơn dầu Nguyễn Trung đầy bụi nhện
Tiếng nói trầm, đứt quãng đâu đó vang lên muộn màng
Cú trượt dài, hoảng loạn tâm thần sau cái chết đột ngột của vợ
Hi vọng / khổ đau / thương yêu và khoảng lặng rợn người
Những trái dừa khô rụng đầy vườn mùa gió chướng
Con sóc chuyền cành, im trơ, lẩn trốn vào bãi cỏ hoang
*
Cuộc đối thoại với hư vô không ngưng nghỉ
Những dấu chân bước đi trên con đường khuya, mưa xóa mất
Từng con gió rượt đuổi nhau trên mặt sông
Mùa nầy hoa dại nở trắng xóa đẹp bất ngờ . . .
.