Ánh chiều tà rựng vàng hắt hiu nỗi chết
Phố thị lô nhô nhịp thở chông chênh
Bầy chim sẻ hốt hoảng bay về tổ
Khung cửa sổ mở to đôi mắt nhớ
Ai đó bị săn đuổi ráo riết
Giấc ngủ mê phủ ám đầy ác mộng
* *
Khi ấy máu trong người bạn
Tháo chảy không ngừng
Tuôn trào
Từ vô số lỗ thủng của vết thương vô hình.
.