Bài đã đăng của Triều Hoa Đại
LƯU DIỆU VÂN: “Kẻ phản giáo bất đắc dĩ”

Không cùng tôn giáo thì bị xem là PHẢN GIÁO, xưa bị đem lên giàn hỏa, bị rút phép thông công, bị ném đá, bị gièm pha, v.v. Không cùng lý tưởng chính trị thì bị xem là PHẢN ĐỘNG, phản quốc, phản chủ, v.v. Khi bị gán cho chữ PHẢN là xem như bị cô lập, bị cách ly bởi đám đông.
Phùng Nguyễn: Nhà văn đi tìm hy vọng ở phía sau?

[T]ôi không nghĩ quá khứ chỉ là niềm tuyệt vọng. “Nó” có những giá trị nhất định mà chúng ta có thể mang theo khi hướng về tương lai. Như nhà văn Nguyễn Mộng Giác đã viết trong phần giới thiệu, “Quá khứ cũng là một kho tàng cho hy vọng, nếu chúng ta biết dùng quá khứ.” Tôi không đi tìm hy vọng ở phía sau, tôi chỉ muốn lấy làm chắc là mình không quên mang theo những gì nên mang theo.
nguyệt. rằm
đêm đi dưới vừng trăng
cuối năm. ngày tháng chạp
trái tim anh đã nhạt
cứ ra vào. quẩn quanh
cuộc trần ai

vui chi một cõi tạm
buồn gì một đời trôi
trăng tròn hay trăng khuyết
đù ỏa cuộc trần ai
rềnh rang nỗi khó
lắm lúc ta rềnh rang. ngày cuối phố
cũng đôi phen. nỗi buồn nhặt lên xem qua rồi bỏ
thập thò bước thấp, bước cao
thôi mà. thôi nhé ta ơi
chân rét. ngày tháng sáu
tháng sáu. ngày tháng sáu
nhiệt đới ở trong tôi
gió thốc và mưa bay
lang thang cuối cùng tận
Bình Luận mới