Bài đã đăng của Paul Harding
Đồng nát

cha tôi vẫn hiền từ và xa vắng đối với tôi, như ông vẫn thường như thế, nhưng lúc sau này tôi hay thấy ông nhìn tôi với nét gì đó như niềm mơ ước xa xôi, như thể không phải ông đang nhìn tôi, mà đang nhìn một bức tranh hay một tấm hình của tôi, như thể ông đang hồi tưởng về tôi.
Bình Luận mới