Trang chính » Sáng Tác, Thơ Email bài này

tựa đề. ghi sau khi viết xuống * cách thở của những vì sao * tượng hình

                nhớ Hoàng, Cường, những người bạn . . .
                đọc thơ Duyên

 
thân nhau cách mấy tình cách xa địa lý
rồi cũng phai nhạt dần
tôi cứng cỏi phai tàn theo diện tích
hãy xung trận tiếp giáp cánh đồng người
một mai khi lửa hồng đã tắt

trong thế giới thực những người thân chỉ là ảo
một ngày nào đó họ sẽ bỏ nhau ra đi
chỉ còn tôi.  và tôi
níu cứng mình ở lại
tàu vẫn chạy tới
cây thụt lùi
và ngươi độc bộ

khi định thần nhắm mắt
tôi tưởng anh nhập vào vùng tối
tri thức mênh mang
nhưng chính cái chú mục
đẩy giạt anh ra vùng bao la ánh sáng
có gì giữa tranh tối và sáng
vạch thẳng đứng
như nhát dao áp sát lưng quần
trên đồi cam một người vừa đi khuất
một người mất tích giữa rừng na
lá gom.  những quả lựu màu óng
tranh tĩnh vật.  em.  và chuỗi hạt huyền

tôi thức chờ cô đơn lẫn vào linh tánh
con thú dị kỳ giêng hai
bỏng rát
những thỏi chân mùa đông
mơ ngày tan tuyết như mơ tương phùng
lâu không gặp bạn
làm gì.  ở đâu
áo xống bời bời đo đạc
mình có nhiều chuyến ở không chẳng buồn cục cựa
có khoảng cách giữa màu cúm
và những lóng xương kêu rêu
người thi sĩ ấy lạ lùng
vẫn vùng dậy làm thơ
từ định đề cỏ rác

mình nhâm nhi thời vận
trên những mảnh tình phơi sương
màu tay trơn màu sương xỉn
[cũng không buồn ôm tiếc nuối]*
mùa thu mùa                thu

10 tháng ba 2016
    *theo ca từ Trịnh Công Sơn

 

cách thở của những vì sao

hãy tập rụng
như sao
để biết được đường rơi của xanh
và trứng ấu
và đêm.  mọi người về hết
còn lại bờ môi
những lóng sương run rẩy
theo nhịp hàn băng khuê

không gian co cụm
những bài thơ lụi dần tâm tri
ngắn ngủn
khi tôi nghĩ ngợi về hoa
chỉ là trần thiết một màu tang bạch hổ
ngôi nhà đen.  em có nhớ con đường
trắng nghiêng hàng dương
cỏ vàng như lá

hãy tập thở đúng cách
lần hồi
triệu vì sao

12 mars 2016

 

tượng hình

thời đại như máy
viết
chụp giựt
sô áp sô chính tả sai bét nhè
tôi nói ô thành ố
khác gì đâu
[bề gì vẫn cùng vết bẩn]
nơi tượng hình
văn minh
đêm tối vầng ô mọc
có khi nắng khuya . . .*
chẳng phải lạ đời
mặt trăng nuốt mặt trời
những cỗ máy

ọ ò o            gà gáy
ngẩn tò te em bé
ngày mọc ngày lặn
nóng chảy người
bên kia sinh thái tiểu.  đại yến
dâng ngút ngàn
thuyền ra đi người không về
tháng
đau đáu
những chiếc lon không cạ thủng nền cương
người không muốn về
đầu hè chó rượt
sủa bóng
lợn ủn ỉn trong chuồng
hành tiêu lạc quẻ

nơi chốn phùng xòe
ỡm ờ giá cá
người con gái mặt đẹp chửi thề chân dài nâng cấp
núng na thúng bồ
chiếc quần bò cụp lạc
tôi như người hành tinh khác
làm sao biến hiện
giữa cuộc đời này

9, 10 tháng tư 2016
(*) Chiều Một Mình Qua Phố – Trịnh Công Sơn

bài đã đăng của Hoàng Xuân Sơn

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)