những ông già uyên bác
những khứa lão vịt vờ
lèm bèm trên những trang sách
xin cụ đừng đứng lâu
trong nhà cầu gục gặc
cuối tuần
áp suất
quả bom đầu nồi căng thẳng
không có ngòi nổ nào
ngực trần phát tác
ốm nhom bộ cánh ruồi
xin quý dượng dì yên lặng nghe
mùa hè vẫn dóc lác ngoài bãi tắm
bịn rịn hồ bơi
một giọt nước lăn từ chân
xuống bụi
nòng đã thông thưa cụ
ào ạt mai xưa
mơi xưa
mi xưa
nài lại tích tuồng cũ
cá độ sương mai
tháng sáu mười sáu
ngày trộn lẫn cảm xúc
riu riu mớ tép
lũ chấy bò râm ran đầu
suy tưởng lụn bại
hạt lựu tôi hằng cắn vỡ
lịch sử thần kỳ
bánh xe
hẻo đường
con buôn nhựa
hắn lẻn về cà ná
mửa đầy một bụng biển
đừng hỏi trí thức làm gì
lúc qua đèo nắn gân
đá ngậm miệng
trùng trùng mang mang núi cả
lùm cỏ cú bơm hơi thuỷ triều
những ngọn dùi đâm thủng trường giang
khiến biển chạy tuồn
vô thạch động
bài thơ mang một vế khác
khi nghĩ về tôi sống bợ lúc này
cụ thể như răng
hàm răng giả
mọi thứ đều giả
chỉ có lợi ích là thực
mum mum lần hồi các thứ
biến tấu hàm thức
khó nuốt trôi
khi tròng khép khổ đau
anh đã thoát ra khỏi vòng hoan lạc
con đường cổ dã li ti
bụi nấm
hoa vàng và tương biệt
một lối đi về
khi anh đến cơi trầu nhà nàng
vương hương mùi bã đậu
ngàm nghiến rít đêm hôm sấm nộ
lũ hồng sếu vơ vẩn ngoài sân
làm sao anh biết được
chiếc đũa thần vung vẫy tự thân những điều tệ hại
cho nồng nàn quên
môi đời tẻ nhạt
hôn dối những tinh anh chấp chới trên đời
chỉ là khái niệm
lúc buông xuôi
tháng 9 ở D.
2016