gió thổi từng mảng da khô
rớt xuống hồ dị ứng
thời tiết như một vệt mực leo thang
tôi bơi trong chiều cao núi đứng
cỏ tranh. đá vân vê
tiếng rung chuông của bầy rắn
môi se thâm hú vọng rền
nâu
thung lũng
ngày lạ lẫm thân quen
(tuồng như có một mùa giao tranh năm nào tháng nào)
chuyến xe đa chiều đổ nhà xuống chợ
nơi nào cũng siêu sao
từ sở làm về nơi mua sắm
mỗi một chặng đường một dây leo khuyến mãi
nghe ra mùi bật tắ(ấ)t
của diêm hoàng ngún thức
tầng khơi động
chợt nhớ một khoảng thanh bình
vũ điệu hát cười nơi phố lạnh
vui chơi trắng đêm
cùng tuyết
23 tháng mười hai 18
nô-en 18
nguội rồi
lạnh cả hai vai
lạnh thêm một tép than
ngoài chân mây
lửa vui chẳng nhóm đêm này
nên câu hàn thử
vẫn gầy như xưa
nhạc treo một phiên âm. hờ
lặng im của đất
mù mờ của cây
đèn trôi về phía chân mày
giật mình kiếp bạc
lung lay bóng
nhờ
đi
năm nay
mình lại đi xa
trốn mùa tuyết giá
khóa nhà. cách ly
mình đi
cứ đi
và đi
mình đi tìm một chút gì
mong manh
đẹp như hoa ở trên cành
nhẹ như tiếng hót vàng anh
bên trời
gọi
em hãy nhìn tuyết đang rơi
rồi tưởng tượng
như những lời thở than
đất trời nào chẳng đa đoan
cuộc đời nào chẳng lan man
dấu người
vệt chim đã tắt cuối trời
tuyết ơi. còn chút gọi mời
dương quang
Denver, dec. 2018
.