tặng nguyễn đăng thường
ra phố đứng một chân
nghe cửa nhà đè nặng
một cái hố dự phần
dăm con đường lấn cấn
chui nách áo mồ hôi
gột hoài không sạch bụi
một tàn cây nằm chui
trong ý đồ vặt trụi
ra phố lượn mấy vòng
mà lối về chỉ một
công trình ôi công trình
bị mắt mình thui chột
bị tim mình đánh thót
lâu hung lắm. sài-gòn
nhằm nhò chi hòn ngọc
rớt xuống. nằm trong lon
25 tháng tám – 2015
.
Xin bổ sung thêm câu thơ khóc Quách Thoại của nhà thơ Vương Tân và xin lỗi tác giả:
Cùng tham gia lịch sử
Chiều nay thiếu một người
“Thiếu” chớ không phải “vắng” như tôi đã nhớ và chép sai. Thơ 5 chữ của Vương Tân thời Sáng Tạo va Văn Nghệ rất đặc sắc. Tiếc thay nhà thơ đã bỏ thể loại này.
Mong anh Hoàng Xuân Sơn tiếp tục “viết theo mùa” cho độc giả thưởng ngoạn.
Chúc sức khỏe và cảm hứng dồi dào.
Cám ơn quí độc giả.
Du a quẹo cằm, anh Nguyễn Đăng Thường! người mần thơ độc đáo có 1 không 2. Tôi rất khoái mấy lời ca cải biên của anh, đọc, hát cười muốn “chớt”; mà khóc cũng muốn “chít” luôn. Tôi đi sau 75 có ghi chép một ít lời ca cải biên dân gian nghe cũng tới lắm.
Chúc vui chúc lành mần thơ bất tận .
HXS
Cám ơn anh Hoàng Xuân Sơn.
“Cùng tham gia lịch sử
Chiều nay [thêm] một người
Cùng mơ làm thi sĩ
Mỗi đứa một phương trời”
Nhại thơ Vương Tân với chữ “thêm” thay cho từ “vắng” (Quách Thoại) trong một bài thơ của Vương Tân khóc Quách Thoại, thời Sáng Tạo và Văn Nghệ. Lúc đó tôi chưa làm thơ.