những sải tay thả rơi vào miền tôi xanh long lanh hóa hiện chiếc cánh gió vòng nôi
mùa đã khép vòng mắt cạn khô mưa tháng tư người em gái bâng quơ nhìn sau trời xanh ngày cũ
nhoài người hát một tình ca ve sầu chết đầu đông suối khô đá mở lời thành cổ gạch rụn rơi
nghiêm mật cuộc chạm mắt ngày vừa nõn non lá chim rừng vang vọng nắng
đi một mình sau những sải tay
bắt gặp tôi đang nhoài bơi về phía chân trời cố cựu hồ gươm xanh tiếng thở vong nhân
những sải tay níu đời trên be thuyền tháng mười rừng thay lá sục sôi mùa bão dựng
tan màu huyết quản đã rỏ giọt phân ly
sải tay buông dài nước mắt
nước mắt đã hóa sông chảy về cổ tích
đứa bé mù cầm ngọn cỏ soi đêm
hàng cây lá khép mở lời từ biệt linh hồn đom đóm chiều đông
bơi mải miết trong miền tuổi thơ chết non đỉnh trời nín tiếng
bơi về đâu giữa cơn mơ
những sải tay chơi vơi bơi trong giấc ngủ đồng loại
lạnh một ngón gầy cầm sắn khoai run lời khốn khó
lạnh một khúc ruột đói nghiêng giữa mái chìm nước khuất
lạnh một hồn chim non trên đường bay kịp vui trời quê
lạnh một tiếng thở dài lũ quét ngang vầng trán
lạnh một nụ cười khô cháy giữa mây cuồng
lạnh một tiếng thở dài mùa lên giọng nước
lạnh một be thuyền đói õng điệu bơi
những sải tay như một lời tạ lỗi
bơi vào cái chết lúc còn xanh
sải tay nhoài vào tổ khúc bánh mỳ và lương khô hầm hập lồng ngực lép
nhoài vào đời nhau tệ hại nhoẻn miệng cười nhoài vào đau . . .
.