hắn gói quê nhà vào miếng giấy lau
mỗi sáng đi đến tòa soạn và rút ra
lau thật kĩ cái mồm ba hoa
tự làm sạch mình trước khi bước vào cơ quan của Đảng
rất không may nếu ngày hôm ấy hắn đạp cứt
tiếng kéo giày sềnh sệch làm đau đầu thượng cấp
những đêm dài hắn nằm mộng
mồm dính đầy máu và hải đảo
những người đàn bà mắt xanh ném tia nhìn thao láo
từ tiếng khóc của họ
nở ra loài bọ hung có sức chịu đựng phi thường
chúng đồng ca bài dân tộc
mấy ngàn năm chọt mù u a
những đồng loại thèm cứt vĩ nhân
họ chui nhủi và nói năng run rẩy
những buổi tối ném mình vào tã lót
gặp đứa bé nằm khát đất đói khí
có cái đầu to như quả bí ngô
thờ trong căn phòng chứa nhiều ruồi nhặng
được ướp thủy và được ngợi ca
bởi lũ kên kên thèm xác chết
hắn tiếp tục
chết
sau những ngày
bị sống
trong bốn bức tường lạnh
nhiều mùi ete và thủy ngân…
và tiếp tục gói đời mình trong miếng tã lót…