(chùm thơ)
• Tặng A Dĩ
Bài thơ ngoi mình theo điệu múa của tro và gió lú trong buổi chiều
tôi ngoi đời trên băng ghế rộng quán cà phê em nhỏ thở dài đời
điếm gái sập tiệm
Bóng của Hương và bóng của mẹ tôi theo nhau chảy vào mặt hồ cao
tiếng đánh vần tên mình thở hắt một buổi chiều cơm nhão
Đứa bé ngáp tròn miệng ngậm bồ sữa tươi rắc vào mùa thu hương
cốm hương huệ hương mùa lên ngấp ngỏi hương nách của Hương
Người bạn hú dài một tiếng gió đổi màu người già đãng trí hú gọi
bóng oan khiên đêm và sự sinh trưởng nhen lên màu chết
Những bức tranh vụt hút trong bóng réo khàn bột đất và dừa khô
không chạm được vào mây
Những viên cuội mở lời về sự im lặng trên cánh tay khô người đàn
bà trễ kinh…
Tôi đào sâu bóng dội mặt hồ cái quất đuôi làm thành bài ca bất diệt
ngợi ca người nhốt tù những đường chân trời nhão chảy
Tôi phát lùng bùng về một ngày không an trụ
.