Trang chính » Chuyên Đề, Tư Liệu, Tưởng Niệm Phùng Nguyễn Email bài này

VÀI KỶ NIỆM VỚI NHÀ VĂN PHÙNG NGUYỄN

clip_image002_thumb.jpg

 

Nhớ hồi trước, cách nay gần hai chục năm, cũng vào mùa thu, tháng mười, tôi có viết lá thư gởi tạp chí Văn Học Nghệ Thuật Liên Mạng (VHNT/LM) do nhà văn Phạm Chi Lan chủ biên. Hồi ấy, ngoài tạp chí VHNT/LM, Phạm Chi Lan và các bạn trong Ban Biên Tập, trong đó có nhà văn Phùng Nguyễn, còn tổ chức thêm nhóm Ô-Thước như một diễn đàn bàn tròn bàn luận về các vấn đề liên quan đến văn học nghệ thuật, nhằm mục đích góp phần làm cho tạp chí VHNT/LM thêm nhiều tài liệu phong phú. Sau khi nhận lá thư ngỏ của tôi, Phùng Nguyễn có ý kiến với nhóm Ô-Thước, qua email dưới đây mà tôi còn giữ như một kỷ niệm với anh về những dòng chữ lần đầu tôi viết cho một diễn đàn trẻ về những trăn trở của một người nhà quê già:

 

clip_image002

Trang đầu điện thư của nhà văn Phùng Nguyễn gởi nhóm Ô-Thước ghi ngày 28-10-1996

clip_image004

Trang sau của điện thư vừa dẫn

Thế rồi, qua những giao tiếp với Cô Chủ Biên Phạm Chi Lan cùng BBT/VHNT/LM, dần dần tôi có các bài viết về miền quê tôi trải dài cho tới khi VHNT/LM đình bản và tôi quen biết Phùng Nguyễn qua những bài viết ấy; nhưng phải thành thật nhận ra rằng biết anh chỉ biết vậy thôi chứ chưa gặp anh lần nào hay nói cách khác là có tình thân nhưng chưa gần gũi lắm. Có lẽ vì tôi rất ngại quảng giao thân thiết với các nhà văn dù bất cứ ai vì mình viết như một cách trị bịnh hay quên khi tuổi già mau tới thôi chứ chưa bao giờ dám tự nhận mình viết thành văn, thành chương bao giờ!

Nhớ hồi ấy, có lúc được nhà văn Trần Hoài Thư giới thiệu tôi với nhóm Ô-Thước và tôi còn nhớ các bạn trong nhóm bàn luận các đề tài sôi động lắm, có những ý kiến đồng thuận nhưng cũng có những ý kiến bất đồng, nhưng mọi cuộc họp bàn sau cùng đều được Cô Chủ Biên Phạm Chi Lan dàn xếp êm đẹp. Dĩ nhiên, một trong những tiếng nói quan trọng trong hầu hết các buổi thảo luận ấy, theo tôi, chính là ý kiến của anh Phùng Nguyễn như ý kiến trong email vừa rồi của anh. Ý kiến của anh chẳng những đi thẳng vào vấn đề đang bàn thảo mà còn mở ra những điều mới mẻ trong tương lai nữa. Thành ra, hồi ấy tôi có cảm tưởng anh như một người có trọng trách điều hợp mọi chương trình của VHNT/LM và nhóm Ô-Thước. Không biết nhận xét này của tôi có đúng không vì tôi là người đứng bên ngoài nên có những điều mà các bạn Ô-Thước thường xuyên sinh hoạt, thì người ngoài như tôi nhiều lúc nghĩ không trúng; nhưng với tôi thì anh Phùng Nguyễn hồi ấy là vậy!

Thế rồi vào năm 2006, VHNT/LM đình bản, nhớ có lần tôi có ghé ngang Dallas thăm Cô Chủ Biên Phạm Chi Lan sau 13 năm gởi lá thư đi năm 1996; và sau đó khoảng vài năm, anh Phùng Nguyễn ghé Dallas trong một chuyến công tác của hãng, anh nhắn với nhà thơ Phan Xuân Sinh muốn gặp anh Phan Xuân Sinh và tôi chơi cho biết. Lần đó, nhớ anh Phan Xuân Sinh lái xe từ Houston lên Dallas khoảng 5 tiếng đồng hồ để gặp anh Phùng Nguyễn. Trong chuyến đi này còn có nhà thơ Nguyễn Hàn Chung người cùng quê với anh Phùng Nguyễn và thường góp bài trên trang Da Màu, và anh Nguyễn Hàn Chung có nhắc trong bài thơ “Một lần say” trên Da Màu ngày 21-7-2015.

Lần đầu tiên gặp Phùng Nguyễn tại khách sạn trên một ngọn đồi nơi anh về dự một phiên họp của hãng tổ chức tại Dallas sau gần 16 năm nghe tên biết tiếng anh, cảm tưởng đầu của tôi là anh rất dễ gần, vóc dáng và gương mặt của anh không khác mấy so với tấm hình Phùng Nguyễn trên trang “Rừng và cây” (VOA). Lần ấy lên Dallas, Phùng Nguyễn bỏ khách sạn về nghỉ lại nhà Đinh Yên Thảo (BBT/VHNT/LM và Nhóm Ô Thước) cùng với ba anh em chúng tôi, có nhà thơ Nguyễn Xuân Thiệp, nhà văn Nguyên Nhi, Nhật Hoàng chủ nhiệm tuần báo TRẺ Dallas… Chúng tôi có một đêm rất vui, tôi thích ngồi nghe các anh trao đổi với nhau về các đề tài văn học nghệ thuật và Phùng Nguyễn là một trong những người chẳng những am tường và sôi nổi góp ý kiến các đề tài văn chương sách vở mà anh còn biết lắng nghe và ghi nhận các ý kiến khác biệt của những người khác trong khi trò chuyện.

Gặp Phùng Nguyễn lần đó, rồi bẵng đi một thời gian khá lâu, tôi cũng ít khi liên lạc lại với anh; nhưng sau này khi tôi có bài gởi tạp chí Da Màu, thường thường tôi được Đinh Từ Bích Thúy hoặc anh Phùng Nguyễn, hai trong số các Biên Tập Viên Da Màu thường thông báo với tôi về lịch trình đăng bài viết. Có những câu chuyện anh cần trao đổi trực tiếp, thay vì viết email, anh thường gọi điện thoại cho tôi và giọng nói ấm và chân tình của anh, bạn khó lòng từ chối những lời mời bạn viết về một đề tài nào đó. Nhớ mới vài tháng trước, tôi có gởi tặng anh hai cuốn sách “Một Chút Tình Quê” và “Mùa Màng Ngày Cũ” (tái bản có sửa chữa và bổ túc), anh mau mắn giới thiệu sách trên Da Màu và nhờ vậy mà bạn đọc nhiều nơi có thơ dặn sách, kể cả bên Canada. Cách nay khoảng hai tuần tôi có gởi chia sẻ với Đinh Từ Bích Thúy và Phùng Nguyễn bài “Vài kiểu nhà nơi các miền sông rạch”(*) với lời viết kèm theo: “Chắc hai bạn ít có dịp xuống miệt quê vùng sông nước miền Tây của tui, nên gởi chia sẻ cùng hai bạn bài viết này đọc chơi cho vui.” Vì tôi nghĩ bài này không có gì mới, và chắc Da Màu hoặc trang “Rừng và Cây” sẽ không hạp với loại bài viết khá cũ này nên tôi không gởi Da Màu hay trang nhà của Phùng Nguyễn. May mắn thay, Phùng Nguyễn lại thích bài này, nhưng nay bài đã cũ rồi và tôi hứa là sẽ viết gởi anh bài khác về vài con sông ở Miền Tây cùng với các phương tiện chuyên chở trên các vùng sông rạch ấy, nhưng vài hôm sau đọc Da Màu lại hay tin anh đột ngột giã từ cõi đời này. Trên Da Màu tôi có ghi cảm tưởng của tôi lúc bấy giờ là hết sức bang hoàng trước hung tin này. Chẳng những riêng cá nhân tôi mà hầu như tất cả những bằng hữu thân thiết nhất của anh cũng không ai ngờ nổi anh đã ra đi vội vã như thết!

Hôm nay qua rồi những nghi thức tưởng niệm, tiễn đưa của mọi người dành cho nhà văn Phùng Nguyễn, với tư cách là một bạn đọc của Văn Học Nghệ Thuật Liên Mạng trước đây và Da Màu hôm nay, tôi có mấy lời ghi lại với lòng bồi hồi nhớ tới anh qua những lần thư từ thăm hỏi nhau dường như ít gần nhưng rất thân và trân trọng. Kính nguyện cầu linh hồn anh Phùng Nguyễn sớm tiêu diêu nơi miền cực lạc.

Hai Trầu

Ngày 26-11-2015

bài đã đăng của Lương Thư Trung

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)