- Tạp Chí Da Màu – Văn chương không biên giới - https://damau.org -

24 Nảy

 

 

 

1

Ai chọc tay vào lửa sờ xem: tim lửa là lạnh giá.  

 

2

Tôi là Thơ. Một sự đi không mong đến.
Sống được không ư? May, đang còn đứng trên đất này.

 

3

Tôi sã sã toàn bộ gân cơ kéo co với Mình. Căng thẳng.

 

4

Tôi hiểu sức mạnh áp vía của Bề Mặt. Nhưng vẫn tin còn vào được Sâu.

                                                             Sâu Hơn Nữa.
                                                                   Đến
                                                                   Rốt
                                                                  Cùng
                                                                                    Trơ
                                                                                                         Trọi.

 

5

Thơ gái đẻ hút dịch-đời tạo tác. Mang nặng tất thảy, nhưng nhất là những nhỏ, lẻ: chấm, phẩy, ngang cách, ngang nối, đoạn trắng, hai chấm, ngoặc đơn, cách chữ tự bày . . .

Và những vết thâm và nỗi thẳm.

 

6

Vân giấy khắc chìm lời–nói-đọi-máu của cây rừng: “Ăn xổi ở thì với mỗi khoảng không phải chịu lời nguyền: THƠ MẤT MÁU.”

 

7

Kẻ Xem đứng ngoài nheo mắt khinh Thơ Mặt Nạ và Các Nhà Làm Thơ Khum Tay hứng lộc rơi.

Người Đọc không ngại sục bùn tìm biết mùi tanh cùng thi sỹ.

 

8

Bây giờ, xài mọi mặt hàng Việt ngữ chưa quá đát và ủng mục bởi tuổi già: chữ cái, từ, câu, nhịp, âm, ý, hình . . . nhớ lọc vài loại tốt.

Phòng chủng thơ Việt ngữ gặp nạn bị-diệt hay tự-diệt, cần kẻ sót cuối lên thuyền cùng người-nữ-ngôn-từ.

 

9

Làm gì với chữ dỡ từ tường cũ?
Nghiền bột, may ra ép gạch xây nền. Với móng thơ kiên cố, có thể lên cao.

 

10

Kẻ ưa phiêu không ai cần sắp sẵn giữa cuộc đi ngôi nhà tiện nghi cho đôi chân nghỉ.

 

11

Thảm thương là tác phẩm vờ cô đơn. Ngôi nhà vờ khóa cửa và cắm sẵn chìa.

 

12

Ai nói từ ngữ bọn tao là công cụ ý bọn bay? Bọn tao bánh lái vặn xoáy hướng tàu.

 

13

tôi ư? luôn là kẻ đang chết trong mơ mộng mới
tôi mọc lên từ cỏ, tụ từ hơi, tự hủy mình dưới ánh sáng và hẹn hò những kiếp sống không tận
tôi không thí nghiệm mình cho nghệ thuật, tôi thực nghiệm tìm một Trái Đất Thẳm Sâu
xay nhuyễn nguyên liệu cũ nhào tôi mới. ai tránh bả thơ? tôi, vẫn liên tục tự nấu bả bán cho mình.
đến từ tất cả. nhưng còn lại chỉ là Xóa Bỏ.

 

14

Mãi không đi hết miệng chén tôi trong xứ Chén.

Muốn viết? Phải bất chấp cả lố bịch. Sẵn cảnh nhập vai con rối mặt hề.

Tôi truy tôi. Tôi ruổi ngày đang bỏ chạy.

 

15

cuồng si ánh sáng dễ bị ánh sáng chọc mù.

sự có mặt của người được nhận biết trong ánh sáng và cũng bị xóa sạch dấu vết bởi ánh sáng.

 

16

có Em và Anh      đã có Tình Yêu

Chim sinh ra để bay theo Số Phận Của Mênh Mông như Mây kia chẳng bao giờ tan biến bởi lựa chọn Sự Bồng Bềnh Vĩnh Cửu.

 

17

em bờ cỏ dày nguyên sinh ủ muôn dấu tiếng chim
lạ lùng và diệu kì thay, tôi đu như sương lửng trên từng gân lá

 

18

không, hai ta chưa bao giờ hoàn hảo bởi tình yêu. không phải bởi em luôn mải mê những hành trình, mà bởi đường đến anh là đường gian nan nhất.

 

19

con người: kẻ buộc phải đi dưới sự áp giải của tháng năm, dây trói là già nua, bệnh tật, uy quyền đám đông, những mắt nhòm qua lỗ khóa vào giường kẻ khác.

người chẳng thuộc nơi nào và chẳng thủ hữu gì trên đất này, ngoai ngoải thân trơ.

tiếng người, những âm ảo quấy mãi chiếc nồi con lõng bõng cháo loãng lời ốm.

dẫu băm nhỏ con đỉa – người vẫn không diệt nổi hình miệng vết thương.

 

20

Tôi cũng đã ngỡ:
– đợt tranh luận kéo dài của dây đàn về giá trị Âm & Nghĩa cùng đi đến sự sống hồi hộp nỗi da non
– màu nói trong bức tranh: nhắm mắt sẽ tỏ từng vân li ti bụi sáng

Hóa ra nhầm!

 

21

chỉ còn đám câu hỏi giương mắt khảo nhau giữa trang sách cũ bức tường tù túng dịu dàng của ngôi nhà
vỏ chữ cái vỡ tách tách trong đêm sau mùa bụi phủ
lộ cái nhân trần một giọng âm u: trên những trang này, nơi nào không buồn khổ và ngột thở, nói tôi nghe.

 

22

cuộc sống buồn đến nỗi người chết không còn muốn trở về giấc mơ, cả những thi nhân đã chết

chỉ kẻ viết mãi ảo tưởng tìm ra ngôn ngữ biết chống lại sự tàn hủy  

                                                                                                và

                                                                        Nảy
                                                                                                Nở

trong quyền lực của thời gian cuồng sát.          

 

23

Nhảy qua bẫy lời: cách mạng, đấu tranh, chiến thắng, thoả hiệp.

Người đi Khai (Hỏa) Mù Lịch Sử. Nặc nặc nồng nồng.

 

24

Đã hết thời kèn đồng. Tôi NổI loẠn bẤt BìNh im lặng như không-sinh/sự.

 

2009

 

 

 

.

bài đã đăng của Nhã Thuyên