“Pink Floyd – The Wall “ Gerald Scarfe (1982)
“mở ra coi”
“ử…?”
“mày mở ra coi”
“ao ậm òy ao un, ở éo ì”
“thì cứ thử mở miệng ra coi”
“ày uốn ỉa ào ồm ao à?”
“tao đâu có đang mắc ỉa, mà tao đứng trước mặt mày, lỗ đít tao đằng sau, làm sao tao ỉa vào miệng mày được?”
“oy…”
“mày vẫn không tin tao hả?”
“ong ược…”
“vậy để tao dang ra xa xa… được chưa? mày mở miệng đi…”
“…ong…ù ù… ược… ạc ạc… éo… ì…”
“hả? tao đứng tuốt bên này đéo nghe rõ mày nói gì”
“ONG …O ÉP…”
“hả?”
“…Ở IỆNG… ÀM Ì…”
“ĐỤ MẸ MÀY ĐÉO BIẾT MỞ MIỆNG ĐỂ LÀM GÌ… HẢ….”
“ủm…ò…”
“thôi lại đây… lại đây… vậy cứ ngậm đi…”
“ùm…”
“để tao đạp vô mặt mày…”
“ặc… ặc”
“mày nuốt luôn khỏi mắc công phun”
“ẲNG ẲNG…ẳng…”
.
Xin gửi Nguyễn Hoàng Nam.
Thơ hay.
Như vậy mới là thơ mới.
Xin vài bài nữa.
Ngu Yên.
“…ất …ấn…ượng …” Cám ơn Nguyễn Hoàng Nam! Không được mở miệng lâu ngày thành ngọng cả nút. “…éo…ẹ…ọn…ùi…ui…”
HXS