Em đến vườn trái cây ngậm miệng
Cánh cổng mở con ngựa trắng đứng chờ cùng với hạt sương mai
Một lối còn nguyên chưa có dấu lá rụng
Em đến vườn trái cây ngậm miệng
Những cây mía cây lau ngã ven bờ
Thao thức những vì sao lạnh cóng trong đêm bão
Chưa có bóng người bóng trăng rơi
cầm một làn hương trên đường vân của hoa
Trong đôi mắt của vòm xanh nồng cháy
Mãi mãi nhẹ bông gòn bay bay
Em đến xanh chuyển sang vàng
Hàng ngày ta quẳng vào góc vườn xa hun hút
nhún nhảy trong đốm lửa khuya.
Trong đôi mắt mẹ một vệt đen
Bóng dáng cướp ngày
Mang đi những cánh tay tanh tưởi
Một vệt đen vành khăn tang nhỉ ra ngàn hạt lệ
Cái miệng cướp ngày
Dính đất hiếm mùi vị sơn lâm
Chẳng có lưỡi dao thơm trái cây nhỏ máu
Những ngày kết thúc bằng hoàng hôn
Mẹ khép mắt dấu hỏi cướp ngày
Về đâu? Ở đâu?
Một vệt đen mắt mẹ có ai giải phẫu
Đêm mưng mủ những ngôi sao rướm máu
Có tiếng rên ngấm vào thời gian.
11-2010
.