Tìm thấy tự do trong một bài ca
khi những khởi ngữ im lặng
chỉ thấy hô và xướng
bỏ rơi những nốt trầm tư không lời
Bạn sẽ thấy những bàn tay
vẫy vẫy hoan ca
những đôi mắt, những nụ cười đằng sau trò hề miễn phí
đi . . . đi . . .
từ đằng sau
sự im lặng của những con sóng rạt bờ
Tự do được phép nằm trong cánh cửa
thoả sức tung hê
nó trườn qua những vệt đinh
rướm máu
sự sợ hãi nhuộm màu
như con tắc kè hoa
Dĩ nhiên là bạn
thích những chiếc áo hoa hòe sặc sỡ
tự do chân trần trên cát
mặc nắng uất
sóng kéo rút chân mình
Vẫn còn xanh xao lá
vào tận đêm
để nếm vị đỏ của hạt mắt
chúng mặn như lửa
của nỗi nhớ vừa thiêu
Tôi đưa tay bím chặt
trái tim đang bị rò rỉ
bóng tối và im lặng
nó bị rò rỉ như những bức tường của ngôi nhà cổ
nỗi buồn bị đóng băng trong mắt
và chảy giữa mùa hè nóng
Tôi nhìn nó bỏng
giữa nỗi buồn chưa kịp quét
như lũ gia súc đang nhìn ngóng bão
khi người chủ còn chưa đậy tấm phên
Tôi mặc vào mình chiếc áo
như cái nơm
để tránh bão
.