Ảnh: ngựa Băng Đảo (VL – 2019)
Bây giờ chúng ta đếm đến mười hai
và tất cả chúng ta giữ yên.
Lần đầu trên mặt đất,
chúng ta đừng nói bằng bất kỳ ngôn ngữ nào;
Hãy dừng lại một giây
và đừng cử động tay chân.
Một khoảnh khắc chưa từng biết,
không vội vàng, không máy móc;
tất cả chúng ta sẽ ở cạnh nhau
trong nỗi kỳ lạ bất ngờ.
Ngư dân trên biển lạnh.
sẽ không hại đến cá voi
và người gom dồn muối
sẽ thấy được bàn tay đau.
Những người chuẩn bị chiến tranh xanh,
chiến tranh với hơi ngạt, chiến tranh với lửa,
những chiến thắng không ai sống sót,
sẽ mặc vào quần áo sạch
và tản bộ với anh em
dưới bóng cây, không làm gì.
Đừng nhầm lẫn những gì tôi muốn
với sự bất động hoàn toàn.
Đời sống chỉ là thế;
tôi chẳng muốn mặc cả với sự chết.
Nếu chúng ta đã đừng quá chú tâm
lo chăm nuôi đời sống,
và một lần thôi, không thể làm gì,
có lẽ một yên lặng lớn
có thể đã ngăn được nỗi đau
không bao giờ tự hiểu
và đe dọa mình bằng cái chết.
Có lẽ trái đất sẽ dạy được chúng ta
khi mọi thứ dường như đã mất
nhưng sau đó thật ra vẫn còn.
Bây giờ tôi sẽ đếm đến mười hai
và người giữ im, và tôi sẽ đi.
* vi lãng dịch “Keep Quiet,” từ tập thơ tiếng Anh Extravagaria do Alastair Reid dịch từ nguyên bản, tập Estravagario của Pablo Neruda.