Có đêm
tôi nằm sấp
để tiện
bay vào thơ
Có đêm
tôi hẹn thơ
gặp nhau
sau lùm tối
Có đêm
lại nằm ngửa
tiện đường
tôi giúp vợ
Có đêm
thơ quấy tôi;
mới nằm
đã phải dậy:
thay tã cho thơ,
thay áo cho thơ,
đo nhiệt độ cho thơ,
nhét vú sáng tạo vào miệng thơ . . .
Loay hoay cả đêm
Thì cứ coi như
con tôi nó quấy
thay vì vợ, tôi
Khổ nỗi
nằm sát bên tôi
vợ tôi cũng bị quấy
— y hệt tôi!
Thủ phạm?
Còn
ai
khác?
Tôi lách
chiếc lá vàng
bóng cây dài
tử tế đường phố
lời chào đồng nghiệp
cú điện thoại dai
những việc trong ngày còn sót lại
Để bắt gặp mình
bật cười: chen vội
vào chỗ trống cuối lớp
thiền lái xe
cho người không còn trẻ
xuyên
thành phố — chiều nay
.