Có khi đứng trước lá cờ
Tôi thấy một giọt máu
Nhỏ dần như đường biên
Của trí nhớ tập thể
Có khi đứng trước lá cờ
Tôi thấy một ngọn nến
Nhỏ như một vì sao
Đặt trên cao cho những khởi hành lớn
Có khi đứng trước lá cờ
Tôi cảm thấy sức nặng
Tập thể tôi loay hoay mãi
Không sao nâng lên nổi
Có khi giữa phố chợ
Tôi ngồi thẳng lưng xuống
Lấy một hơi thở
Nghe từng âm thanh
Dội trong tai
Dưới hai bàn chân
Mặt đất rung động
Tôi biết
Mình đã đến.
Có tiếng kêu
Có tiếng kêu trong hoang địa
‘Hãy dọn đường Chúa,
hãy sửa lối đường Người cho ngay thẳng’*
Có tiếng kêu
Có tiếng kêu trong hoang địa
‘Trong sa mạc, hãy mở một con đường cho Chúa,
giữa đồng hoang, hãy vạch một con lộ thẳng băng cho Thiên Chúa chúng ta.
Mọi thung lũng sẽ được lấp đầy,
mọi núi đồi sẽ phải bạt xuống,
nơi lồi lõm sẽ hoá thành đồng bằng,
chốn gồ ghề nên vùng đất phẳng phiu.
Bấy giờ vinh quang Thiên Chúa sẽ tỏ hiện…’**
Có tiếng kêu
Có tiếng kêu trong hoang địa
Ngày một lớn dần
trong thánh lễ Chủ Nhật,
giữa những chỗ ngồi
bên cạnh giáo dân.
Ghi chú:
(*) Mark 1: 3, theo mạng chungnhanduckito.net
(**) Isaiah 40: 3-5, theo mạng lavanglasvegas.com
Nhân trẻ chết, cá chết… xin mở rộng mấy câu của anh black raccoon:
Nước kia ai tắm hai lần?
Em tôi khờ dại,* bao lần vớt lên
Ngoài khơi cá tưởng bình yên
Hai lần vào tắm, nổi lên lềnh bềnh
Nước ta độc lập chềnh ềnh
Một lần được tắm sao đành để dơ?
(*): http://mobile.abc.net.au/news/2016-04-15/nine-vietnamese-classmates-drown-in-river-after-school/7331638
Cám ơn anh Hoàng Trúc, đọc bài ‘họa’ của anh rất đã. ĐTT
tháng tư, cá
cá buồn tự tử ven sông
người kêu ai oán tiếng không hở trời
trời hành cơn lụt muôn đời
dạ thưa bức tử tôi ngòi nước hoi
Tặng Đinh Trung Tâm,
Họa bài “Tần Số Hiện Tại”
Lạ lùng chợ thõng vào tay
Bao la nguồn cội ô hay tìm mình
Không trâu không mục không hình
Trên cao nhật nguyệt vô tình rọi soi.