Category: Chuyên Đề
phiên bản
lấy vợ là lấy một người vợ, chứ không phải là lấy một người tình làm vợ. Mãi khá lâu về sau khi con cái và Nguyện và chàng kết dính nhau thành một khối bê tông cốt sắt, chàng mới cảm nhận hết cái khác nhau của hai điều trông rất giống nhau này. Mà lúc đó thì tốt xấu đúng sai đều đã hòa tan vào nhau như nước sôi dội vào nước đá rồi.
đỗ quyên: văn chương thiếu nhi/thiếu niên không phải là "văn học chuẩn"
Về mặt tư tưởng văn chương thiếu nhi/thiếu niên, văn chương tôn giáo và một vài dạng khác tương tự là các hình thái văn-học-phục-vụ-chính trị, nếu hiểu chính trị theo nghĩa là một hình thức của tư tưởng có định hướng, mục đích, lý tưởng. Nghệ thuật thể hiện các văn chương như thế thường nằm trong một khuôn viên riêng, phải “đóng kịch”.
Tru Sa: “đừng quên trận chiến giữa đứa con với chính cha mẹ mình”
Người trẻ bây giờ năng động, giàu sức sống, dám nghĩ dám làm, dám cắt đứt thứ lề thói tam đại đồng đường nên tôi hoàn toàn hy vọng về một sự giáo dục tinh thần, từ chính những người mẹ người cha chứ không phải nền giáo dục trục lợi trên sách giáo khoa. Đừng quên, luôn có một cuộc chiến đợi chờ trước mắt, trận chiến giữa đứa con với chính cha mẹ mình.
không đi qua được bi thảm làm sao biết được sự cao cả
Đề tài tính dục và bạo lực là đề tài rất cần được tiếp cận ở mảng văn chương này, nhưng phải tôn trọng thế giới xúc cảm của trẻ, phải có một ranh giới để bảo vệ thế giới đó.
Nói thế, với tôi có nghĩa là chả có đề tài nào phải tránh, chả cần phải bịt mắt trẻ em trước sự bi thảm nào. Đấy là cuộc đời mà.
Nguyễn Lệ Uyên: Văn Chương Thiếu Nhi/Thiếu Niên
Mỗi khi nhìn thấy bà cụ già một mình băng qua đường đầy xe cộ, những đoạn clip học sinh đánh nhau và đánh thầy cô, phụ huynh nhiếc móc thượng cẳng tay hạ cẳng …
Tình Thiên Thu
Thỉnh thoảng, chúng tôi thường mướn nhà với một vài gia đình bạn thân để đi nghỉ hè hay nghỉ đông. Mùa đông năm ấy, gia đình tôi cùng với gia đình một người bạn …
Phạm Hạ Mỵ Châu: không phải kết thúc nào cũng có thể có hậu
Năm 1975, tôi mới chỉ là cô bé mười một tuổi, đang học lớp 5. Hầu hết những tác phẩm thiếu nhi tôi được đọc trước năm 75 là do bố tôi mua cho tôi …
thuở mơ làm văn sĩ
Hòa kéo tôi ngồi xuống bóng mát của một cây bàng rồi nói :
– Mình phải đổi phương pháp làm việc. Chứ giữa tớ và cậu, chẳng ai chịu ai. Viết hộc máu mồm suốt đêm, rút cục là bài đứa nào cũng bị sổ toẹt !
Tôi cãi:
– Cậu “sổ toẹt” tớ vô lý. Tớ thề với cậu là khi viết tớ không nhớ đến truyện Anh Phải Sống của Khái Hưng một tí nào.
Hòa cười:
– Cậu thề với tớ thì được, nhưng làm sao cậu thề được với trăm ngàn độc giả nếu như tác phẩm của cậu được in ra.
MÙA CHƯA XANH LÁ
Tôi còn nhớ cây bút Ngọc Minh có đăng một truyện ngắn trong tờ Tuổi Ngọc với nhan đề là “Giữa Tường Trắng Lặng Câm”, trích từ bài “Ru Ta Ngậm Ngùi” của Trịnh Công Sơn. Vì muốn ra vẻ thời thượng, tôi cũng bắt chước chọn một nhan đề cho truyện ngắn của mình dựa theo lời ca của người nhạc sĩ mà tôi cũng ưa thích. Thế là truyện ngắn “Mùa Xanh Lá Vội” của tôi (trích từ bài “Ru Em Từng Ngón Xuân Nồng”
Dọn Nhà
Mặc dầu đây là lần đào thoát đầu tiên của chúng tôi nhưng đã là lần di chuyển thứ mười mấy từ nơi này sang nơi khác. Chưa bao giờ chúng tôi ra đi nhẹ nhàng như vậy. Không nôi mây chất cột đầy vở sách, không giường gỗ long mộng tháo bỏ đùm đề. Không soong nồi chảo quánh xỏ xâu vun cao một giỏ cần xé. Không chén kiểu, tách cổ lót rơm nâng niu trên tay xách.
“Cổ tích thời mới lớn”: Nguyễn thị Minh Ngọc trả lời phỏng vấn chuyên đề thiếu nhi
Vì tôi được, và cả bị, xem quá nhiều những cuốn truyện dành cho đủ mọi lứa tuổi khi tôi ở tuổi đang lớn, nên phải chọn ra những tác phẩm thiếu nhi hoặc thiếu niên nào đã gây ấn tượng sâu đậm trong giai đoạn này, tôi khá hoang mang … Mà đôi khi cũng khó phân định ranh giới này. Một số truyện của Andersen và Oscar Wilde dường như được dành cho người lớn chớ không phải chỉ dành cho trẻ nhỏ như nhiều người tưởng.
“Mộng ảo với Quỷ Thần: Cung Tích Biền trả lời phỏng vấn chuyển đề thiếu nhi
Sách cần đọc hồi còn bé mà ngoài hai mươi tuổi mới ghé mắt “thăm” thì chẳng còn lúc nào đọc lại. Cảm giác ư? Nó lạ lùng lắm. Tôi đến với sách thiếu nhi khi vợ tôi sẵn lòng đẻ ra cho tôi một lũ con. Rồi lũ con đẻ tiếp bọn cháu nội ngoại.
Đọc Trên Đỉnh Địa Cầu Đang Xoay
Ui, đọc lại hoài. Mỗi lần đọc đều thấy khác. Vừa thấy lại chính mình lúc đọc nó lần đầu và những lần sau, vừa thấy các nhân vật cùng lớn theo mình. Họ già hơn, ngắc ngứ hơn, hoang mang bế tắc hơn, bi quan hơn. Đặc biệt là Meursault trong L’Étranger của Camus, Maltby trong The Pastures Of Heaven của Steinbeck, và hình ảnh George Milton bắn vào đầu Lennie Small từ phía sau trong Of Mice and Men. Ám ảnh dễ sợ.
Chuyện Bé Phượng – Chương 20-21
Phượng níu tay nó lại, sợ hãi: “Đừng, đừng. Ăn mày xấu hổ lắm.”
Con Cúc nhè ngay lưỡi vào sát mũi nó rồi nói:
– Xấu cái cục…c…Bộ mày tưởng trên thế gian này có một mình tao ăn mày thôi chắc.
– Nhưng từ thuở bé đến giờ tao chưa quen một đứa nào đi ăn mày cả.
– Thôi đi cô! Thế bọn mồ côi nhà các cô không phải đi xin người ta thì dễ cơm nó ở trên giời rơi xuống đó chắc.
Tình Yêu U Mê: Trả Lời Phỏng Vấn cho Chuyên Đề Văn chương Thiếu Nhi/Thiếu Niên
Trong truyện “Bác Đánh Cá và Con Quỉ’ có một hoàng hậu đi tư tình cùng một tên mọi. Tên mọi này vô cùng gớm ghiếc, “môi trên như vung nồi, môi dưới trễ ra như có thể đãi sỏi cát được. Hắn đang nằm dài trên đống lá mía, người thối tha bởi hàng trăm thứ bệnh.” Thế nhưng hoàng hậu say mê hắn ….
Chuyện Bé Phượng- chương 8-10
Nếu phải chọn một đứa xấu nhất trong tất cả bọn mồ côi của Cô Nhi viện này thì ai cũng phải nhắc đến con Alice. Nó lai tây đen. Mái tóc của nó xoắn tít. Mầu hung đỏ. Khuôn mặt của nó to bè, cặp mắt lồi ra, tròn và to như hai con ốc mít. Đôi môi của nó dầy tụp, không đỏ mà cũng không thâm hẳn, nhưng ngả màu tái tái.
Nhà văn cần tránh tham gia “đánh cắp” tuổi thơ
Khi đọc Con Thuý, Chim Hót Trong Lồng, tôi thấy đó là những tác phẩm hay; tuy nhiên, tôi chưa mơ mộng làm nhà văn. Chính Ý Thức Mới Trong Văn Nghệ và Triết Học của Phạm Công Thiện tôi đọc năm 18 tuổi, và Con Đường Sáng Tạo của Nguyễn Hữu Hiệu đọc năm 23 tuổi mới khiến tôi muốn trở thành một người viết.
Có một ngôi Sao Sa
Tiếng chuông cuối cùng vừa dứt,
lũ búp bê bắt đầu cử động.
Chúng từ các quầy, kệ
ngồi dậy,
Quá Khứ Thăng Hoa: trả lời phỏng vấn cho chuyên đề thiếu nhi/thiếu niên
Chiến Hữu của Eric Maria Remarque là một tác phẩm tuyệt đẹp phô bày sự thăng hoa giữa tình bạn và tình yêu, trong khung xã hội phi Cộng sản mà lẽ ra phải là của chúng tôi nhưng chỉ còn có thể sống qua tiểu thuyết. Quyển truyện Trần Vũ đưa cho tôi xem khi chúng tôi là hai bạn thân chung lớp chung bàn. Tôi đã nhớ hoài ấn tượng về sự thăng hoa này trong những thập niên quá khứ khi nghĩ về kỷ niệm giữa chúng tôi.
Trước khi thất trận
Truyện dài đầu tiên tôi đọc trong đời, năm lên 7 tuổi, là cuốn Thằng Vũ của Duyên Anh do anh cả tôi mua làm quà sinh nhật cho em út. Tôi rất ngạc nhiên vì tựa sách mang tên mình nên tò mò mở ra xem và bị cuốn hút vào câu chuyện của thằng Vũ với con Thúy, thằng Vọng…
Tìm Lại Thiếu Nhi Trên Đất Mỹ
Trong suốt một thời gian dài sau đó, người tôi vẫn còn lâng lâng vì cuộc gặp gỡ với hai nhà văn Thiếu Nhi ngày trước. Bao nhiêu kỷ niệm thuở ấu thời qua những vui buồn với tờ Thiếu Nhi đã làm sống lại trong tôi thật nhiều hình ảnh lẫn cảm xúc mạnh mẽ và sâu lắng. Tôi không còn cảm giác mất mát Thiếu Nhi trong những ngày cuối cùng của Sài Gòn nữa, mà thấy như từ đây trở đi sẽ mãi mãi có Thiếu Nhi trong tay, và trong tim, cho đến lúc năm cùng tháng tận.
Thời Thiếu Niên Đọc Sách Của Tôi & Những Sinh Hoạt về Báo Thiếu Nhi
Ngoài các báo như Trẻ Em, Nhi Đồng Họa Bản, Cậu Ấm Cô Chiêu, tuổi trẻ chúng tôi còn được cung ứng rất nhiều loại sách mỏng chỉ 32 trang, như Truyền Bá, Hoa Mai, Hoa Xuân, Sách Hồng … đăng trọn mỗi kỳ một truyện của một tác giả nổi tiếng như Khái Hưng, Nhất Linh, Tô Hoài, Đỗ Đức Thu, Trần Tiêu …. phần sau và cả trang bìa trong cũng còn có các mục linh tinh khác như ô chữ, tò mò, vui cười, danh ngôn, thủ công ..v..v..
Phỏng Vấn Nhà Văn Nhật Tiến Về Ông Khai Trí
Để tạo điều kiện hỗ trợ cho sinh hoạt văn hóa nghệ thuật miền Nam được phát triển, ta không thể quên những nỗ lực không kém phần phong phú của các nhà xuất bản [như] … nhà sách Khai Trí–một trong những cơ sở văn hóa hàng đầu của miền Nam. Nhiều thế hệ tuổi trẻ đã được nuôi dưỡng và trưởng thành … với rất nhiều loại sách báo giá trị do chính nhà sách Khai Trí cung ứng.
Thảo Luận Về Nhật Tiến Và Mồ Hôi Của Đá
Nguyễn Xuân Hoàng: Có lẽ anh Nhật Tiến từ đầu đã nói là anh hy sinh cái phần tiểu thuyết [trong Mồ Hôi của Đá, để dùng lý luận làm nội dung]? Và sự hy sinh của anh như vậy có quá lớn chăng?
Nhật Tiến: Tôi thấy đành phải chấp nhận, bởi vì viết trong hoàn cảnh đầy thành kiến, nên phải lý luận thôi.
Nhật Tiến của 20 năm trước (hay là: Trung thực, một phẩm chất hàng đầu của người cầm bút)
Nhưng nếu buộc cho tôi cái nhãn hiệu chủ trương “văn dĩ tải đạo”, như một số văn hữu đã từng giễu tôi, thì cũng oan cho tôi, vì tôi làm gì có cái đạo nào để mà tải! Tôi viết văn chỉ nhằm mục đích phô bày với người đọc những kinh nghiệm, hoàn cảnh, tâm trạng mình từng chứng kiến hay trải qua.
Về Dòng Văn Chương Phản Kháng
[N] hững người làm văn nghệ chân chính ở Việt Nam đã nhất loạt nói lên tiếng nói phản kháng của mình về những nỗi cơ cực mà nhân dân Việt Nam hiện đang phải chịu đựng, về sự tham nhũng thối nát của các cấp lãnh đạo, về sự bất lực của guồng máy tổ chức xã hội, và vì sự bóp nghẹt của cường quyền đối với sự tự do của văn nghệ sĩ.
Trò chuyện với Trần Văn Thủy
Tôi chưa và cũng chẳng bao giờ lại chủ trương hoà giải, hoà hợp với độc tài hay bạo lực. Ý thức dân tộc dĩ nhiên bao gồm cả hai miền Bắc Nam, vượt lên trên thành kiến và quá khứ chính trị, có một tình cảm chung là biết cảm thông, biết thổn thức, biết thương yêu và xót xa…
Những Người Áo Trắng- Phần Thứ Hai – Chương II
Tự nhiên tôi lại nghĩ đến chàng thanh niên hồi sáng. Ngày hôm ấy về, tôi đã soi mặt vào tấm kính cửa rồi tự hỏi không hiểu mặt tôi lúc đó có được tự nhiên không. Tôi thử lại vài dáng điệu của tôi lúc gặp chàng và tôi thấy tự mãn. Nhiều lúc tôi lo sợ cho cái tâm trạng ấy. Tôi yêu ư?

New Comments