biết mình không có khả năng
làm phiền đến bất cứ giấc ngủ nào
câm lặng
trước thăm thẳm trùng khơi
tôi hình dung
những con đường vắng ngắt
quanh co
mất hút vào cơn đói
hoặc tưởng tượng
bọn bạc tình đang trói gô
dàn huyền cầm giữa ngôi nhà kỷ niệm
rồi nắm tóc gió
kéo qua các nghĩa trang
*
cơn sóng thần thứ mấy
đã cuốn sạch ánh sáng của tôi?
tận cùng bán kính đêm
cặp mắt nào vẫn bấp bênh?
làm sao biết được —–
ước gì tôi được sinh ra
trên đất liền
trong một vườn hồng . . .
mưa nắng thay phiên
khi thì diễu cợt
mấy tấm hình solo
bên cạnh lũy thành Tần-Hán
lúc lại làm ngơ
trước bức ký họa với tảng dolmen
trơ một khối
từ thời đồ đá giữa
*
Grand Hôtel
chờ trăng cổ độ
sóng gió rú gào
nghìn đời hiu quạnh
12 giờ kém 10
hai cô hầu thay phiên rót rượu
gọi thêm cốc calvados
nhồi đầy tẩu mới
tưởng tượng
mẩu truyện cực ngắn
nhân vật chính
là đồng hồ góc quán
dĩ nhiên với
bố cục vòng tròn
* Tên bài thơ này dụng ý chơi chữ. Trong tiếng Pháp consommer có thể hiểu là vào quán
trả tiền gọi rượu, nhưng cũng còn nghĩa khác là tiêu thụ!
Normandie, hè 2004-2010
.