Riêng tặng T
nhớ rõ ngày bồng con ra đầu ngõ
một chú bướm vàng hút tia nhìn của con
lá bàng vàng chưa rụng
mà đã rụng một trái bàng non
và mẹ bảo con như giấc mơ thoảng
qua đời mẹ một giấc mơ buồn
và ba bảo con là cơn mưa nhỏ
tưới xuống đời ba sa mạc khô cằn
sa mạc vẫn suốt đời khô hạn
hoa điêu tàn mọc giữa vết thương
có phải con nụ hồng bé nhỏ
giữa hai hàng nến lệ chảy tuôn
đôi giọt mặn nối đôi giọt mặn
ngõ không người, thế kỷ mù sương.
26.12.06