Trang chính » Sáng Tác, Thơ Email bài này

Tháng Giêng, & những bài thơ không màu

0 bình luận ♦ 6.02.2017

 

* Tặng Sony Trần & Anh Phạm.

 

Bên chân tường,

Đứng bên chân tường loang lỗ
Chợt nhớ đến cậu bé trong truyện ngắn của J.D.Salinger
và tôi muốn bắt chước cậu ta
lắng nghe những lời thì thầm của hai bức tường khi chúng găp nhau

Một chú mèo mun cọ mình vào chân tôi
lim dim tìm hơi ấm
tôi xoa đầu hỏi chú muốn gì
chú im lặng hớp chiếc bóng tôi nhễu xuống
rồi mun lên
rồi im đầy
rồi bỏ đi không từ biệt

Tôi vẫn đứng bên bức tường ngậm bóng
chú mèo mun không trở lại
tôi nghe rất rõ
nghe đầy tai về cuộc găp gỡ dưới chân tường
Ôi! cuộc đời bí nhiệm. gió & mây.

 

Một cái miệng mở ra,

Một cái miệng mở ra
xô tràn thán khí
rồi im

Bầy chim diễu hành theo hình chữ C lật ngược
vui đến không hề hay biết
cái chết đang rình rập dưới kia
và bọn thổ phỉ cười man rợ như lửa réo trong lò

Bên này là biển bên kia là rừng
hai hàm răng móm mém nhai hoài cơn gió dại
thì thào nỗi buồn chán kiếp bê bò
căm căm tiếng chiều phai…

Một cái miệng mở ra
trời khuya ùa vào. lúng búng xanh.

MỘT BẦU TRỜI ÚP NGƯỢC,

Cứ để những giỏ hộp những gò đống tênh hênh. khao khát
những cốc vại chạm vào nhau. chuếnh choáng
những câu nói màu mè và những đám mây ngũ sắc
sự im lặng khiến ta bật khóc

Đừng cản một ý Thơ tràn tới
đừng níu một câu Thơ tuột khỏi trí nhớ
chúng ta đứng lại như một đám mây chịu tang. vang tiếng

Em tiếc gì một bầu trời úp ngược
hãy để tôi gỡ hết buổi chiều ra khỏi đáy ly
tự do mọc thành đôi cánh.

 

Trên trục vớt của thời gian,

Căn nhà chợt mở toang những ngõ ngách
Anh nghe ánh sáng reo trong góc tối
Anh thấy ngày vang um mạch gió mùa
Và anh ghì ôm Em giữa giấc mộng dở dang
Hơi thở Em vỡ theo hình con trốt…

Đêm ấy. anh chết treo trên trục vớt của thời gian
đêm rất thật. và đêm không có thật
đêm in hình tiếng chuông đỏ thắm
đêm nhốt anh trong ký ức loài dơi
đêm chổng ngược tầng tầng lớp chữ
những chữ rất Thơ và những chữ không Thơ
chúng ôm nhau rền rỉ cơn bất lực của thiên tài
(thỏa thuê tiếng cười ti tiện bọn nhà-thơ-sắp-chữ)
anh vẫn dìu em trên trục vớt của thời gian
bước qua âm hồn lớp chữ khóc than
líu ríu xanh vô hạn…

Căn nhà ấy rồi sẽ không bao giờ khép lại
mãi hớ hênh một góc trời
thơ. đã chắc gì là có thật?

 

Bundoora, những ngày lập đông giá buốt 2016.

bài đã đăng của Huy Tưởng

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)